Cưu Thứ phát giận, lớn tiếng : 
- Thán thể ta được ân phụ mẫu sinh thành, nam nhi hán tử trượng phu đâu có lý gì đi tự hủy hoại thân mình? 
Mộ Dung Tích Sinh bèn nói : 
- Vậy ngươi chớ nhiều lời, tìm ra Văn Kỳ ta sẽ thả ngươi ra. 
Cưu Thứ gắt giọng hỏi : 
- Nếu suốt đời không tìm ra cô ta thì sao? 
Mộ Dung Tích Sinh vẫn không quay đầu lại lạnh giọng : 
- Ta sẽ suốt đời không thả ngươi ra. 
Cưu Thứ bất giác ngớ người, đoạn cất giọng cười cuồng lên, nói : 
- Người muốn ta theo ngươi suốt đời, ha ha, ta biết rồi. 
Mộ Dung Tích Sinh toàn thân tợ như run lên, hỏi : 
- Ngươi biết gì? 
Cưu Thứ trả lời : 
- Ngươi quá xấu xí, không ai thèm thương yêu ngươi, mới nghĩ ra cách này để tìm một nam nhân áp ủ bên ngươi bởi vậy ngươi cố ý chần chừ không chịu... 
Mộ Dung Tích Sinh bỗng quay đầu lại, dang tay đánh vào mặt Cưu Thứ một bạt tai, thế vung rất mạnh nhưng đánh lại rất nhẹ. Miệng quát : 
- Ngươi dám sao? 
Cưu Thứ thủ uyển bị điểm trú, giậm chân mắng nhiếc : 
- Thứ xú bát quái. Mẫu dạ xoa. Xú yêu linh. Ngươi đã không giết ta, lại không thả ta, không phải là muốn tìm một nam nhân sao? Ngươi suốt ngày giữ chặt ta bên ngươi, nắm riết tay ta, kể cả lúc ngủ cũng không chịu buông ra. Nữ nhân không thẹn mặt như vậy, lại muốn ta theo bên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-kiem-tan-cot-lenh/2063551/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.