Cả hai cùng cất giọng cười nói : 
- Các hạ nhãn lực quả lợi hại. 
Rồi đưa tay lột tấm mặt nạ ra. 
Chu Bạch Vũ tươi cười tiếp lời : 
- Chỉ cần có ánh sét chớp sáng, tại hạ sẽ nhận ra diện mạo nhị vị. Không biết nhị vị có cho biết trước đại danh không? 
Người bên trái tự xưng : 
- Tại hạ là Thụy Mộc Phương Chính! 
Nên biết rằng ba chữ Kim Kiếm Hiệp ở trong võ lâm tuy uy danh hiển hách, nhưng tính danh Thụy Mộc Phương Chính lại rất lạ lùng đối với người trong giang hồ. 
Chu Bạch Vũ à một tiếng, thầm ngạc nhiên trong lòng : 
- Người này khinh công kỳ diệu như vậy, sao tính danh nghe ra rất lạ? 
Lão đưa ánh mắt nhìn sang người bên cạnh, sấm chớp xẹt ngang lưng trời làm cả căn phòng lóe sáng. 
Bốn ánh mắt vừa chạm nhau, người kia lập tức cúi đầu xuống, dường như không muốn thấy mặt Chu Bạch Vũ. 
Nhưng Chu Bạch Vũ vừa thoáng nhìn qua, trong đầu đã nhớ ra một người. 
Lão run rẩy đưa cánh tay ra, thốt lên : 
- Ngươi... ngươi là tiểu sư đệ Thạch Lân? 
Lão đặt tay lên vai Thạch Lân tuy đã già và tiều tụy đi nhiều nhưng khuôn mặt anh ta, cho đến đôi mắt quắc sáng, vẫn rất quen thuộc đối với Chu Bạch Vũ. 
Thạch Lân biết rằng tránh cũng không được, bên than một tiếng nói : 
- Sư huynh, lão... lão còn nhận ra tiểu đệ sao? 
Những năm trở lại đây Thạnh Lân tâm hàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-kiem-tan-cot-lenh/2063550/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.