“Này... anh nói gì vậy hả?”
Đổng Thanh Thư vội đưa tay bưng mặt Lệnh Thiên Từ, ngửa cổ nhìn ngài.
“Hoa gì chứ! Em nhận hoa gì?”
“Với lại, em có nói em không thích anh bao giờ?”
“…”
Lệnh tiên sinh không nói gì mà chỉ lẳng lặng nhìn cô. Không hiểu vì sao Đổng Thanh Thư lại có cảm giác như ngài ấy thật cô đơn lẻ loi, dáng vẻ đáng thương này thật sự khiến cô mở mang tầm mắt, lần đầu tiên cô thấy ngài ấy như thế đấy!
“…” Biểu cảm bối rối của người đàn ông làm Đổng Thanh Thư muốn cười nhưng không nỡ cười.
Cô thở dài một hơi, lại nhón chân một chút, rướn người lên hôn cánh môi mỏng bạc của người đàn ông kia.
“Ngài… thích em à?”
Lệnh tiên sinh không chút suy nghĩ mà gật đầu.
Sau đó trong đôi mắt kia xuất hiện một tia do dự, ngài lại lắc đầu.
“Không đúng.”
Người đàn ông mông lung nhìn cô, yết hầu khẽ lăn: “Anh không chỉ thích em.”
“Anh còn yêu em nữa.”
Đổng Thanh Thư: “…”
“Đúng vậy, anh yêu em, yêu em. Chính là yêu em.”
Nói rồi Lệnh Thiên Từ lại lấy thế chủ động, đổi khách thành chủ mà nghiêng đầu hôn cô. Môi lưỡi dính quyện ngọt ngào qua lại, cả hai trao nhau hơi thở ngọt ngào.
Trái tim trong lồng ngực càng lúc càng đập nhanh hơn, Đổng Thanh Thư bị hôn tới mụ mị đầu óc.
Cô ngửa cô vui vẻ đón nhận từng cái hôn đang rơi trên mặt mình, mang theo hương vị quen thuộc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-mot-long-muon-bao-duong-toi/3467278/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.