“Em không có xem nhẹ tình cảm của ngài.” Đổng Thanh Thư có hơi bực mình mà đáp.
“Em đã bao giờ xem nhẹ đâu chứ.”
“Không được nói kính ngữ.” Vốn đang nổi quạu, Lệnh tiên sinh còn cố ý bắt bẻ cô.
Đổng Thanh Thư ấm ức nhìn Lệnh Thiên Từ, mím môi cam chịu, lại nói.
“Em không bao giờ xem nhẹ tình cảm của anh.” - “Được chưa!”
Lệnh tiên sinh: “…”
Phản ứng của Đổng Thanh Thư quá lớn, Lệnh Thiên Từ vốn đang không vui cũng trở nên bối rối.
“Vậy thì tại sao em lại uống thuốc?”
“Uống thuốc để tránh thai chứ sao!”
“Sao phải tránh thai?”
“Không tránh thì để cho có con à?”
“Có con thì có con thôi. Em sinh con của chúng ta thì có gì mà không được.”
Hai bên đối chất qua lại, anh một câu tôi một câu, chẳng ai chịu thua ai.
Đổng Thanh Thư cũng thật hết nói nổi với Lệnh Thiên Từ, đây cũng không phải lần đầu hai người nói với nhau về vấn đề này. Thêm nữa trước đó người đàn ông cứ nằng nặc bắt cô gọi là chồng, gọi là người yêu…
Là chồng, là người yêu của cô sao? Đến cuối cùng thì ngài ấy có phải là gì của cô đâu, trừ việc là kim chủ bao dưỡng cô, thì sao lại bắt cô gọi bằng những cái danh xưng đó.
Cô không phục!
Thích thì tự nhích đít sang đây đi, ai đâu lại như ngài ấy!
“Có con thì ai nuôi đây hả?” Đổng Thanh Thư thật hết nói nổi mà nhìn Lệnh Thiên Từ.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-mot-long-muon-bao-duong-toi/3467277/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.