Hà Liên thở dài một hơi.
Tuy nhiên nhìn kỹ lại thì… bộ quần áo này cũng đẹp lắm. Rất hợp với dáng của cô.
“Em mặc thì đẹp rồi, nhưng em không thấy nó quá đơn giản sao?”
“Em cũng thấy có chút đơn giản.” Đổng Thanh Thư gật gù, nhưng mà cô vẫn nói: “Nhưng vì đơn giản nên em mới chọn mặc mà.”
“…” Hà Liên giật giật khóe miệng, nói không được lời nào.
Cuối cùng thật sự như những gì Hà Liên đã dự đoán từ trước.
Buổi tiệc này quả thực như lễ hội hóa trang, người tới dự không quần áo lụa là thì cũng trang điểm lòe loẹt, chẳng khác nào một buổi xã giao của giới thượng lưu, xung quanh còn có phóng viên bủa vây.
Hà Liên lại bắt đầu lo lắng cho em bé nhà mình, nghĩ tới Đổng Thanh Thư mặc đồ đơn giản như thế, kiểu gì lát nữa cũng bị các diễn viên khác xúng xính áo quần, dập cho tơi tả một trận.
Nhưng mà quả thực chị đã quá đề cao sức ảnh hưởng của những người khác rồi.
Đổng Thanh Thư nhà chị là viên ngọc sáng đang nổi của giới điện ảnh kia mà, sao chị lại lo sợ không đâu vào đâu như thế chứ?
Thật chất cho dù Đổng Thanh Thư có mặc một chiếc váy đầm đơn giản không cầu kỳ, nhưng với vẻ ngoài nổi bật đó của cô, tác phong thanh lịch cùng với mái tóc ngắn được cắt kiểu vô cùng xinh xắn kia, Đổng Thanh Thư chỉ cần trang điểm nhẹ cũng đủ tỏa sáng giữa đám đông bát nháo rồi.
Cô vừa tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-mot-long-muon-bao-duong-toi/3467263/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.