“Cái cảm giác đó đúng là thích không chịu được nhỉ?”
“…”
“Khiến người ta sướng rơn cả người.”
“…”
Khóe môi xinh đẹp có hơi giần giật, Đổng Thanh Thư cuối cùng cũng ngăn lại được tâm tình bị đảo lộn của mình. Cô cố thản nhiên nhìn người kia, nhẹ giọng hỏi lại y một câu.
“Cậu là có ý gì?”
“Ý đều nằm trên mặt chữ. Tôi nói vậy không lý nào cô lại không hiểu, đúng không, Đổng Thanh Thư?”
“…” – Đổng Thanh Thư chán ghét nhìn La Ý Hiên, rõ ràng trong lòng đang rất nhộn nhạo khó chịu, nhưng cô vẫn bình tĩnh đáp trả: “Đồ thần kinh.”
“…” Mẹ kiếp cái con nhóc này? – La Ý Hiên sôi máu.
Nhưng Đổng Thanh Thư nào muốn đôi co nữa với y làm gì, vừa nói xong cô liền quay đầu rời đi, để lại La Ý Hiên một mình gặm nhắm nỗi tức giận này.
“Cmn Đổng Thanh Thư cô đúng là con rùa rúc đầu.”
“Tôi ngủ với kim chủ của cô, cô còn có thể nhẫn nhịn sao?”
“…”
Cuối cùng La Ý Hiên cũng ngửa bài.
Mà câu nói càng khiến cho thái dương của cô thêm co rút đau nhức.
Ngủ với Lệnh tiên sinh ư?
“Ha…” Đổng Thanh Thư không quay đầu nhìn, nhưng đương nhiên cũng chẳng nghe lọt tai được lời nào mà cười lạnh một tiếng, “Cậu nghĩ cậu xứng sao?”
“Cô?”
“Cậu thực sự nghĩ tôi tin những lời bịa đặt này từ cậu à?”
“…”
“Sao? Câm miệng rồi?”
Đổng Thanh Thư nửa cái liếc nhìn cũng không cho La Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-mot-long-muon-bao-duong-toi/3467264/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.