Lúc này Lệnh tiên sinh nhìn vào địa điểm nơi mà Đổng Thanh Thư nói cô muốn đi tới. Ngài không nhịn được hơi nhướng mắt.
“Em thích đi nhổ củ cải à?”
Ánh mắt của Lệnh tiên sinh tối lại, nhìn nhà vườn trong tạp chí đang giới thiệu. Chắc là khu sinh thái mới, chỗ này ngài cũng chưa đi bao giờ.
Mà lúc này tâm trí Đổng Thanh Thư cũng thoát khỏi cuốn tiểu thuyết trên tay, cô ngơ ngác quay sang nhìn ngài.
“Nhổ củ cải gì cơ?”
“À thì…” Thanh âm của Lệnh tiên sinh tăng thêm phần ái muội, lại nắm tay Đổng Thanh Thư kéo tới đũng quần của ngài.
“Cái này, em muốn nhổ không?”
“???” Hả
Đổng Thanh Thư trố mắt, lại bị người đàn ông kia kéo nằm xuống giường.
“Bảo bối, nhổ củ cải đi.”
“Cứu mạng… cứu!”
…
Trời vẫn còn chưa sáng, nói chính xác hơn là mới 3 giờ rưỡi khuya Lệnh tiên sinh đã vô cùng hăng hái xách Đổng Thanh Thư còn đang say ngủ lên xe.
“Bé cưng, đi chơi thôi nào.”
“…” Đổng Thanh Thư đang say ngủ bị làm phiền thì nổi giận lèm bèm: “Tiên sinh, ngài rảnh rỗi lắm sao?”
“Rảnh chứ, rảnh rỗi nên mới chở em đi chơi đây.” Lệnh tiên sinh bật cười.
Đổng Thanh Thư càng thêm ai oán: “…” Đi chơi gì chứ, có ai mà đi chơi ngay cái giờ vốn dĩ phải ngon giấc này hay không?
Đổng Thanh Thư trong lòng oán giận nhưng vì cơn buồn ngủ đánh gục mà không thể nói nổi. Cô nằm gục đầu ra cửa xe, mắt nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-mot-long-muon-bao-duong-toi/3467223/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.