Chân mày của Mạc Thiên Quyết hơi giật giật, vừa lái xe mà y vừa phải nghĩ xem phải trả lời lại tin nhắn của Đổng Thanh Thư như thế nào đây.
Bộ tôi với cô thân lắm à, tới mức lâu ngày không trò chuyện còn phải hỏi thăm sức khỏe? – Mạc Thiên Quyết thật sự khó hiểu với người này.
Lại lần nữa nhìn gương chiếu hậu.
Lúc này Lệnh tiên sinh đang mở mắt nhìn về phía Mạc Thiên Quyết.
“...” Trái tim của Mạc Thiên Quyết giật thót, y hốt hoảng lắp bắp:
“Lệnh- Lệnh gia...”
Tự dưng nhìn trộm bị phát hiện, là ai thì cũng sẽ phát run như Mạc Thiên Quyết mà thôi. Lại nói người đàn ông mà y nhìn trộm là ai chứ, là Lệnh tiên sinh, nào phải nhân vật bình thường đâu!
Lệnh tiên sinh đương nhiên nhìn ra được lòng Mạc Thiên Quyết đang gợn sóng, biết có chuyện, ngài chỉ vu vơ hỏi:
“Có chuyện gì sao?”
Mạc Thiên Quyết vẫn còn phát run trong lòng, lại nhìn màn hình điện thoại đang sáng đèn trên tay mình, cuối cùng không nhịn được vẫn phải hỏi:
“Điện thoại của ngài hết pin rồi à?”
“Hửm?”
“Ý tôi là... không biết có bắt sóng được hay không?”
Mạc Thiên Quyết nói bóng nói gió, Lệnh tiên sinh nghe không hiểu, chỉ là mở điện thoại ra nhìn, thấy ba vạch sóng thì liền nói.
“Vẫn còn xài được.”
“Ồ... vậy à.”
Mạc Thiên Quyết gật gù, lại nghĩ không biết Đổng Thanh Thư không nhắn tin được với ông chủ hay làm sao, tự dưng lại tới tìm mình như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-mot-long-muon-bao-duong-toi/3467198/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.