Chờ mọi người trong cung đều đã đi hết, Thái hậu nói: "Bệ hạ đừng chơi trò bí hiểm gì đó với ai gia, là cô nương nhà nào vậy?".
Nói đến vị cô nương kia, trong mắt Triệu Huyền hiện lên ý cười, quả thực là trịnh trọng.
"Nói đến cũng là trùng hợp, Thái hậu nhất định là biết nàng, chính là đại cô nương Tín An Hầu phủ, chẳng qua lúc ấy trẫm bận rộn chính vụ cũng không rảnh nhìn kỹ, thật đúng là bỏ lỡ một đoạn thời gian tốt".
Trong lòng Thái hậu ngẫm nghĩ một lúc lâu, nhớ tới người nọ.
Nếu là một quý nữ Hầu môn bình thường, ngay cả khi nàng ấy vào cấm đình bái kiến mình, Thái hậu thật đúng là chưa chắc có thể có ấn tượng, song cô nương kia... dung mạo như nữ thần, ngược lại khiến bà nhớ như in.
Nhớ ra rồi, Thái hậu nhất thời khó nén tức giận: "Hoàng đế đây là có ý gì? Lúc trước ai gia gọi nàng ấy tiến cung, người ở trước mặt mọi người nói thế nào? Hiện giờ như vậy, là muốn lật lọng, làm trò cười cho mọi người sao?!".
Triệu Huyền cũng không giấu chuyện này, đôi mắt sâu xa thanh minh, bình tĩnh dựa vào lưng ghế, chỉ nhã nhặn nói: "Lúc ấy không quen biết với nàng, tất nhiên cảm thấy không phù hợp, hiện giờ thần xui quỷ khiến gặp được, chẳng lẽ còn phải quan tâm đến ý kiến của người khác? Ai lại dám chê cười trẫm sao?".
Thái hậu vừa nghe, chợt cảm thấy đau đầu, lời này nghe sao mà ngu xuẩn không có đạo lí như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chi-sung-hau/3237436/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.