Loại cảnh tượng này Triệu Huyền sớm đã quen, cũng không làm khó mọi người, bảo một đám người đứng lên.
Hắn nhìn về phía sau, kéo tay Ngọc Chiếu, không quan tâm nàng đang lùi lại, đưa nàng đến trước mặt mọi người, không cho phép nàng tiếp tục trốn ở phía sau mình.
Giấu giấu diếm diếm lâu như vậy, hai người luôn phải đứng trước mặt người khác, chẳng lẽ còn có thể giấu cả đời hay sao?.
Bệ hạ không chút cố kỵ sóng vai nắm tay cô nương Tín An Hầu phủ trước mặt người khác, khiến ánh mắt mọi người lóe lên, đưa mắt nhìn nhau.
Tất cả đều ngửi được mùi phong ba sắp tới rồi.
Ngọc Chiếu chỉ cảm thấy lúc này nàng như bị đặt lên giàn hỏa, nướng trên lửa, nàng chỉ có thể cúi đầu nhìn mũi chân mình, tránh né vẻ mặt như sét đánh của cha và thúc phụ.
"Hai người các ngươi..." Đầu óc Thành Kiệu choáng váng, tim nhảy lên đến cổ họng, đến lúc này vẫn không dám tin, hơn nữa chột dạ nghĩ mà sợ, lời vừa rồi của hắn là nói như thế nào ấy nhỉ?.
Hắn quên rồi, rốt cuộc hắn có mắng Hoàng đế hay không?.
Trách không được sắc mặt bệ hạ nghiêm như vậy, nét mặt không tốt, là mình chọc giận ngài sao?!.
Ngược lại lúc này Thành Khang bình tĩnh không ít, vừa nghe đại ca của mình nói chuyện không biết trên dưới như vậy, lập tức lấy khuỷu tay thúc Thành Kiệu một cái: "Đại ca, đó là bệ hạ đó...".
Đám hồ bằng cẩu hữu xung quanh sợ Thành Hầu không chú ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chi-sung-hau/3237435/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.