Đến nửa đêm, bỗng gió lớn khác thường, xung quanh một mảnh đen tịt.
Tiểu Kỳ vốn dĩ là một người nhát gan, liền núp đến gần Ý Lâm, tầm mắt bất an nhìn quanh thân.
Y Lâm Kỳ quái nhìn cô nàng " Sao vậy?"
Tiểu Kỳ" Ta thấy hơi sợ!"
Ý Lâm bất đắc dĩ" sợ gì chứ? có ta và Tiểu thư ở đây, còn có ai làm hại được ngươi chắc?'
" Vậy sao?'
Tiếng nói của Ỷ Lâm vừa dứt, liền có một giọng nói của nam nhân vang lên theo sau.
"Ai!"
Y Lâm hai người đột nhiên ngồi dậy, cũng đánh thức Tiêu Nguyệt đang nhắm mắt dưỡng thần đối diện.
" Khỏi cần biết ta là ai, lạc vào khu vực của ta, thì chính là người của Ta"
"Ngươi có giỏi thì cút ra đây! giả thần giả quỷ, ngươi tính là nam nhân sao!'
"Ta không phải....khụ...nha đầu thối, ngươi dám nói móc ta!!! hừ ta là gian dương đại đạo, chuyên bắt các thiếu nữ như các ngươi để đùa bỡn đấy ~"
Tiếng cười quái dị vẫn không ngừng vang lên, quanh quẩn còn phát ra vài tia khàn đặc.
Tiểu Kỳ run đến lợi hại, hai tay nắm chặt ỷ Lâm không buông, mắt cũng không dám loạn nhìn, sợ sẽ thấy thứ không nên thẩy.
"Ngươi là thứ cẩu thả gì? còn không mau lăn ra đây"
Ỷ Lâm gầm giọng, ánh mắt sắc bén nhìn quanh dò xét.
"Uý! tiểu mỹ nhân tính cách thật kém! bất quá gia thích, á Hahaha "
Ỷ Lâm cắn răng, tựa hồ cũng bị chọc giận rồi, rút kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-sung-dac-cong-vuong-phi/3744669/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.