" Mục đại tiểu thư đại giá quang lâm, thứ lỗi cho ta không đón tiếp từ xa"
Thấy hai người đi vào, Mục Niệm Chi đang ngồi trên ghế cũng ngồi dậy nói " nào dám, ta bất quá là con của một huyện quan nhỏ, sao có thể phiền tam tiểu thư đích thân ra đón được"
"Lăng Vương cũng ở đây sao?'
Mục Niệm Chi kinh ngạc, chợt mỉm cười, khẽ nhún người một cái " gặp qua Lăng Vương điện hạ"
Hạ Huyền phất tay" không cần đa lễ, hôm nay bổn vương cũng chỉ là khách, không cần phải câu nệ làm gì"
Mục Niệm Chi cười cười" Vâng! vừa lúc ta cũng đang có chuyện muốn nói với hai người"
Hạ Huyền hơi tò mò" là chuyện gì?"
Mục Niệm Chi cười thầm bí " lát nữa nói sau"
Nàng ta chạy đến Tiêu Nguyệt trước mặt, thở dài nói " Thật muốn so đấu với ngươi một lần nữa, chỉ là không được nữa rồi, cha ta bắt ta phải trở về rồi! Tiêu Nguyệt, nếu có thể, ta muốn cùng ngươi tỉ thí một lần nữa"
Tiêu Nguyệt hơi kinh ngạc" ngươi phải đi rồi?"
Mục Niệm Chi" đúng đó, hôm nay ta đến đây là để từ biệt ngươi"
"Được, nếu có cơ hội chúng ta sẽ tỉ thí lại một lần nữa"
Tiêu Nguyệt mỉm cười nói.
"Lần tới, ta nhất định sẽ thắng ngươi!"
Mục Niệm Chi kiêu ngạo tuyên bố.
Tiêu Nguyệt khoé môi khẽ cong lên " một lời đã định"
Hai người dù mới quên biết không lâu, lại giống như bằng hữu lâu rồi không được, đều có trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-sung-dac-cong-vuong-phi/3744667/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.