" Mục đại tiểu thư đại giá quang lâm, thứ lỗi cho ta không đón tiếp từ xa"
Thấy hai người đi vào, Mục Niệm Chi đang ngồi trên ghế cũng ngồi dậy nói " nào dám, ta bất quá là con của một huyện quan nhỏ, sao có thể phiền tam tiểu thư đích thân ra đón được"
"Lăng Vương cũng ở đây sao?'
Mục Niệm Chi kinh ngạc, chợt mỉm cười, khẽ nhún người một cái " gặp qua Lăng Vương điện hạ"
Hạ Huyền phất tay" không cần đa lễ, hôm nay bổn vương cũng chỉ là khách, không cần phải câu nệ làm gì"
Mục Niệm Chi cười cười" Vâng! vừa lúc ta cũng đang có chuyện muốn nói với hai người"
Hạ Huyền hơi tò mò" là chuyện gì?"
Mục Niệm Chi cười thầm bí " lát nữa nói sau"
Nàng ta chạy đến Tiêu Nguyệt trước mặt, thở dài nói " Thật muốn so đấu với ngươi một lần nữa, chỉ là không được nữa rồi, cha ta bắt ta phải trở về rồi! Tiêu Nguyệt, nếu có thể, ta muốn cùng ngươi tỉ thí một lần nữa"
Tiêu Nguyệt hơi kinh ngạc" ngươi phải đi rồi?"
Mục Niệm Chi" đúng đó, hôm nay ta đến đây là để từ biệt ngươi"
"Được, nếu có cơ hội chúng ta sẽ tỉ thí lại một lần nữa"
Tiêu Nguyệt mỉm cười nói.
"Lần tới, ta nhất định sẽ thắng ngươi!"
Mục Niệm Chi kiêu ngạo tuyên bố.
Tiêu Nguyệt khoé môi khẽ cong lên " một lời đã định"
Hai người dù mới quên biết không lâu, lại giống như bằng hữu lâu rồi không được, đều có trong người một tính cách không chịu khuất phục, một nóng một lạnh, lại phá lệ rất hòa hợp.
" Nếu như có thời gian, ngươi nhớ đến thăm ta đó"
Mục Niệm Chi hơi uể oải.
Tiêu Nguyệt cười khẽ gật đầu" nhất định rồi'
Hạ Huyền chợt nắm lấy tay nàng kéo lại, một bộ không cho người khác xem lâu một chút, dù cả hai cùng là nữ nhân.
" Thật muốn tham dự hôn lễ của hai người a! bất quá Mấy lão già kia cứ giục ta phải nhanh chóng trở về xử lý sự vụ, ta một chút cũng không muốn về! kinh thành chơi vui như vậy, con nhiều chỗ ta còn chưa có đi đâu!"
Nhìn hai người tình cảm tốt như vậy, Mục Niệm Chi ai oán nói.
"Đúng rồi, đây là quà tân hôn ta tặng cho hai ngươi, chúc các ngươi bách niên hảo hợp, vĩnh kết đồng tâm"
Mục Niệm Chi tiếp nhận đồ vật trong tay hạ nhân đưa cho Tiêu Nguyệt.
Tiêu Nguyệt nhận lấy, cảm giác hơi nặng, có thể là đồ trang sức gì đó.
Vừa mở ra, bên trong có hai tiểu thí hài trông rất đáng yêu, được điêu khắc tỉ mỉ bằng loại gỗ đàn hương quý hiếm thành một nam một nữ, cùng với một sợi dây tơ hồng quấn quanh hai người.
Vừa nhìn liền biết là một đôi.
Tiêu Nguyệt hơi sững sờ, tay đang nắm giữ cái hộp hơi hơi nắm chặt một chút.
" Đa tạ lời chúc phúc của mục cô nương, còn cả món đồ này nữa, bọn ta rất thích"
Hạ Huyền nhìn hai tiểu ngoạn ý đáng yêu như vậy, rất vừa lòng nói.
"Chỉ là chút quà mọn đơn giản, các ngươi thích là được"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]