Hạ Huyền đang ảo não, dư quang liền liếc thấy vết thương trên cổ tay Nàng.
Tiêu Nguyệt theo bản năng để tay ra sau lưng, lẩn tránh đi tầm mắt của Hắn "Cũng không còn sớm nữa, Lăng Vương điện hạ nếu không có chuyện gì thì trở về đi"
Hạ Huyền " Nguyệt Nguyệt, nàng muốn đuổi ta đi sao?"
Tiêu Nguyệt hơi vô ngữ, Nguyệt Nguyệt? lại đặt tên mới cho nàng à?
Hạ Huyền đi lại, hơi khom người xuống nhẹ nhàng cầm tay nàng lên, Tiêu Nguyệt cũng không phản kháng, tùy ý hắn thích diễn như nào thì diễn.
Hạ Huyền Nhìn vết thương trên cánh tay trắng nõn, đau lòng không thôi.
"Xin lỗi, Nguyệt Nguyệt, ta không nên lớn tiếng với nàng như vậy, là ta không tốt, nàng đừng giận nữa được không?"
Tiêu Nguyệt khoé miệng giật giật, rất muốn nói gì đó, chính là nhìn thấy khuôn mặt đáng thương của Hạ Huyền, liền không kình được có chút mềm lòng.
Tiêu Nguyệt nhìn chăm chú vào gương mặt trân thành của Hạ Huyền, lên tiếng " Hạ Huyền, có thể nói cho ta biết, ngươi thích ta ở điểm nào không? là vì khuôn mặt này có điểm giống với Tô Mộc Dung, cho nên mới thích, hay là tính cách ngang ngược có phần tương đồng?'
Hạ Huyền sửng sốt, phải mất vài giây mới hiểu được nàng đang nói chuyện gì.
Hắn có chút dở khóc dở cười, còn nói không để ý hắn, xem đi, giấu đầu lòi đuôi.
Ha hả, Nguyệt Nhi quả nhiên rất đáng yêu a.
Hạ Huyền ho khan một tiếng, hơi nhíu mày hỏi.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-sung-dac-cong-vuong-phi/3744267/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.