Nhiều ngày sau đó, do lúc trước hôn lễ bị trì hoãn, cho nên lần này hoàng đế quyết định đợi đến mùng Ba tháng chạp mới tổ chức hôn sự của hai người, cách ngày đại hôn còn có năm ngày, ngày hôm sau Tiêu Nguyệt đã bị tuyên vào cung diện kiến Kim quý phi, theo cách nói của người hiện đại, cũng chính là gặp mặt mẹ chồng tương lai của nàng.
Sau khi đến hoàng cung, Tiêu Nguyệt mang theo Ý Lâm hai người đến chỗ thái hậu trước, tiếp đó là hoàng hậu, sau cùng mới đến quý phi.
Vừa thấy nàng thái hậu tựa hồ đã đợi rất lâu rồi, cầm chặt tay nàng không nỡ buông, nói ra lời ân cần hỏi han các thứ, làm cho Tiêu Nguyệt vốn còn đang khẩn trương thả lỏng hơn chút.
Thái Hậu có một khuôn mặt phúc hậu, khi nhìn người liền không thiếu để lộ ra hiền từ.
" Hài từ, con đừng có gọi ta thái hậu nữa, gọi là tổ mẫu đi, dù sao cũng sắp trở thành người một nhà rồi, gọi thái hậu nghe thật xa lạ "
Tiêu Nguyệt cúi đầu ngượng ngùng đáp một tiếng, trên mặt cô một má lúm đồng tiền trông rất xinh đẹp đáng yêu.
Thái hậu cười nói " đứa bé ngoan, con đúng là rất giống mẫu thân của con"
Nghe bà nhắc đến mẫu thân, Tiêu Nguyệt hơi sửng sốt " mẫu thân của con, trước đây là người như thế nào ạ?"
Thái Hậu " nó, là một đứa trẻ rất dịu dàng, phụ thân con năm đó đòi sống đòi chết cũng muốn thú nàng làm thê, dù cho có bị ngăn cấm......"
Thái Hậu đen tất cả kể lại toàn bộ cho nàng, cuối cùng cười nói " mẫu thân của con, thật sự rất vui khi đã sinh ra con, ta còn nhớ rõ nụ cười hạnh phúc lúc đó của nó...haiz..."
Tiêu Nguyệt thấy thái hậu tựa hồ lại nghĩ đến cái chết của mẫu thân nàng, bèn lên tiếng an ủi nói " thái hậu, chuyện đã qua lâu như vậy rồi, người cũng đừng để trong lòng, tránh tổn hại đến sức khỏe."
Thái Hậu nắm tay nàng, gật đầu một cái, khoé mắt đã có hai giọt lệ, nhìn Vu ma ma nói.
"Cũng không còn sớm nữa, con mau đến chỗ Quý phi đi, chắc nó cũng đang chờ con đấy, Vu mama, dẫn đường cho Nguyệt nhi đi"
Vu ma ma đáp một tiếng.
Tiêu Nguyệt ngồi dậy " vậy con không làm phiền tổ mẫu nữa, Nguyệt nhi xin cáo từ trước, có thời gian con lại vào cung thăm người"
Thái Hậu mỉm cười, phất tay nói " đi đi, nhớ thường xuyên đến xem lão thái bà này là được"
Tiêu Nguyệt cũng cười " Nhất Định rồi, tổ mẫu nhớ ăn uống đầy đủ, Nguyệt nhi đi đây"
Nói rồi xoay người, đi ra khỏi điện Từ Ninh.
Thái Hậu nhìn đến khi đã không thấy bóng dáng nàng, lúc này mới lưu luyến thu hồi tầm mắt, được cung nhân đỡ đi vào trong phòng.
Tiêu Nguyệt đến chỗ hoàng hậu trước, lúc này mới đến chỗ Kim quý phi.
Chỗ ở của Kim quý phi được trang trí rất trang nhã, cũng hợp với tính cách nhẹ nhàng của bà.
Xung quanh trồng đầy hoa tươi, hương thơm tràn ngập bốn phía, vừa dễ ngửi lại còn có công dụng tốt cho sức khỏe.
Tiêu Nguyệt ba người được cung nhân dẫn vào một gian phòng khách, Kim quý phi lúc này cũng đang ở bên trong, hơn nữa bên cạnh bà còn có một nữ tử trông rất xinh đẹp.
Vừa thấy nàng vào ,Kim quý phi khẽ nói gì đó vào trong tai nữ tử kia, nàng ta khẽ nũng nịu một cái, mới không tình nguyện đi vào phòng trong.
Tiêu Nguyệt cũng không quá để ý, nhún người hành lễ với Vi quý phi xong liền theo lời của bà ngồi xuống một bên, bắt đầu công cuộc trò chuyện của hai người.
Nói được một lúc, Kim quý phi hứng thú thiếu thiếu, tựa hồ đã rất mệt mỏi, liền phất tay kêu nàng trở về lúc khác lại đến.
Tiêu Nguyệt có thể cảm giác được rõ ràng, Kim quý phi này không thích nàng.
Nhưng nàng cũng không để tâm chuyện này, nói xong lời từ biệt liền mang theo Tiểu Kỳ hai người đi trở về.
Bất quá vừa bước ra khỏi Vĩnh Tú cung, đã nghênh diện đối mặt một đám người.
Tiêu Nguyệt ba người dừng bước, khẽ nhíu mày nhìn người đang chắn trước mặt.
Hết chương 38
Tác giả có lời muốn nói.
Đa tạ đại gia đối ta duy trì ta sẽ tiếp tục nỗ lực.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]