Một nam một nữ từ trong hậu viện đi đến, nam mặc trường bào màu lam tím sắc, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, tuấn mỹ vô song. nữ cũng cùng một thân trang phục màu lam, đi đôi với nam tử chính là một cặp, vừa sắc sảo lại kinh diễm, trong đêm càng thêm nổi bật.
Tiêu Nguyệt đêm nay tuy không cầu kỳ, lại thắng ở chỗ có một đôi con ngươi sáng người, cùng với khuôn mặt thường ngày không cần trang điểm cũng đủ để hút hồn người nhìn, hôm nay lại đặt biệt mặc một bộ y phục hoa lệ nhã nhặn, gương mặt được trang điểm chỉnh chu, trên đầu lại chỉ cài duy nhất một cây trâm bạc đơn giản, cùng với mái tóc dài đen nhánh xoã xuống sau lưng, đi bên cạnh Lăng Vương Tuấn lãng chẳng khác nào hai vị tiên tử nào đó hạ phàm.
Mọi người đồng thời ngồi dậy thi lễ, chỉ có hai vị vương gia là ngồi an vị trên ghế không nhúc nhích.
Chỉ khẽ mỉm cười nói " Không ngờ Ngũ đệ cũng tới, ta còn nghĩ đệ sẽ giống mấy ngày trước, cáo bệnh không đến đâu"
Hạ Huyền chắp tay" gặp qua hai vị hoàng huynh"
Hắn khẽ mỉm cười nói " Hai vị huynh trưởng cũng đã đến rồi, đệ thân là muội phu, chẳng lẽ còn có thể vắng mặt?"
Khánh vương khoé miệng giật giật.
Là nói bọn gã không có quan hệ nhưng vẫn muốn bắt quàng làm họ hay sao?
"Nguyệt Nhi gặp qua Khánh vương điện hạ, Tần vương điện hạ, các vị khách nhân" nàng mỉm cười nói " thứ lỗi cho sự chậm trễ này, do ta thấy trong người có chút không khỏe, vốn định không ra tới làm phiền mọi người, chỉ là không nghĩ đến vương gia lại đến, nói muốn ta dẫn chàng đến đây nhìn một chút."
Tiêu Nguyệt ngượng ngùng nói.
Hạ Huyền cũng rất phối hợp, nắm chặt tay nàng thêm một chút, ánh mắt thâm tình nhìn nàng " Nguyệt nhi nói cái gì thì chính là cái gì"
Tiêu Cảnh thấy hai người không coi ai ra gì ở dưới trăm con mắt ngang nhiên phát cẩu lương, liền cười nói" điện hạ nếu đã đến rồi thì chính là khách, cũng không còn sớm nữa, bữa tiệc cũng nên bắt đầu, Nguyệt nhi, muội mang điện hạ đi đến ngồi ở chủ vị bên kia đi"
" Điện hạ, mời"
Tiêu Nguyệt mỉm cười đáp một tiếng, ra dáng một tiểu muội nghe lời lại hiểu lễ, từ đầu chí cuối không nhìn Phó Dịch Bạch lấy một cái.
Tiêu Thanh cũng bị thái độ quay ngoắt này của nàng làm cho hoài nghi.
Đây thật sự là người vừa nãy đã cùng với hắn lời qua tiếng lại à?
Nhìn tay hai người đang nắm chặt lấy nhau, Không hiểu sao trong lòng Phó Dịch Bạch có chút khó chịu.
Tiêu Linh Lung vội nắm lấy tay hắn " Dịch ca ca, huynh làm sao vậy?"
Phó Dịch Bạch lắc đầu, thu hồi tầm mắt nhìn Tiêu Linh Lung đang lo lắng xem mình, trong lòng không vui tiêu tan đi một chút " ta không sao"
Tiêu Linh Lung mỉm cười, ở nơi Phó Dịch Bạch không nhìn thấy lén lút trừng Tiêu Nguyệt.
Trong mắt nàng ta như thể đang nói.
Ngươi xem, nam nhân mà ngươi thích, giờ đã là của ta rồi
Tiêu Nguyệt chẳng buồn liếc nàng ta lấy một cái, xoay người đi theo Hạ Huyền.
Tiêu Linh Lung hơi đình trệ, nhíu mày một cái.
Nàng ta vốn dĩ đang chờ Tiêu Nguyệt phát hỏa, sau đó lại làm loạn lên trong buổi tiệc của hai vị ca ca, chỉ là không ngờ đến, biểu hiện của Tiêu Nguyệt lại khác hoàn toàn với dự đoán của nàng ta.
Nhìn hai người tương tác qua lại trông rất hòa hợp, Tiêu Linh Lung cắn răng.
Giả vờ đi, Tiêu Nguyệt! ta muốn nhìn xem, ngươi còn có thể giả vờ được bao lâu!
Hết chương 35
Tác giả có lời muốn nói.
Đa tạ đại gia đối ta duy trì ta sẽ tiếp tục nỗ lực.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]