Một nam một nữ từ trong hậu viện đi đến, nam mặc trường bào màu lam tím sắc, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, tuấn mỹ vô song. nữ cũng cùng một thân trang phục màu lam, đi đôi với nam tử chính là một cặp, vừa sắc sảo lại kinh diễm, trong đêm càng thêm nổi bật.
Tiêu Nguyệt đêm nay tuy không cầu kỳ, lại thắng ở chỗ có một đôi con ngươi sáng người, cùng với khuôn mặt thường ngày không cần trang điểm cũng đủ để hút hồn người nhìn, hôm nay lại đặt biệt mặc một bộ y phục hoa lệ nhã nhặn, gương mặt được trang điểm chỉnh chu, trên đầu lại chỉ cài duy nhất một cây trâm bạc đơn giản, cùng với mái tóc dài đen nhánh xoã xuống sau lưng, đi bên cạnh Lăng Vương Tuấn lãng chẳng khác nào hai vị tiên tử nào đó hạ phàm.
Mọi người đồng thời ngồi dậy thi lễ, chỉ có hai vị vương gia là ngồi an vị trên ghế không nhúc nhích.
Chỉ khẽ mỉm cười nói " Không ngờ Ngũ đệ cũng tới, ta còn nghĩ đệ sẽ giống mấy ngày trước, cáo bệnh không đến đâu"
Hạ Huyền chắp tay" gặp qua hai vị hoàng huynh"
Hắn khẽ mỉm cười nói " Hai vị huynh trưởng cũng đã đến rồi, đệ thân là muội phu, chẳng lẽ còn có thể vắng mặt?"
Khánh vương khoé miệng giật giật.
Là nói bọn gã không có quan hệ nhưng vẫn muốn bắt quàng làm họ hay sao?
"Nguyệt Nhi gặp qua Khánh vương điện hạ, Tần vương điện hạ, các vị khách nhân" nàng mỉm cười nói " thứ lỗi cho sự chậm trễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-sung-dac-cong-vuong-phi/3743887/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.