Tiêu Nguyệt ba người vừa bước vào Tiêu phủ, đã bị Tiêu Thanh từ đâu chui ra ngăn lại.
Hắn bỗng chìa tay ra, không quá tình nguyện nói.
'Thứ này cho muội, đừng nói với Linh Lung là ta đưa cho muội, nếu không thì lần sau ta sẽ không mua nữa đâu"
Dứt lời liền nhét vào trong tay nàng.
Tiêu Nguyệt nhìn tiểu Kim khối trên tay, lại nhìn Tiêu Thanh đang làm ra vẻ ghét bỏ một bên.
"Ta Không cần"
Nàng ném trả lại vào trong ngực Tiêu Thanh, xoay người muốn đi.
Tiêu Thanh vội bắt lấy Tiểu kim khối, hơi tức giận chạy đến chắn trước người nàng, nhăn mặt nói "Muội nháo đủ chưa? huynh thừa nhận chuyện tặng quà cho muội sau Linh Lung là huynh không đúng, muội đừng có trẻ con nữa, mau nhận đi"
Đến tặng đồ cho muội muội ruột mà cũng lo lắng sẽ bị người khác phát hiện, Tiêu Thanh này, coi nguyên chủ là gì chứ?
" Ta thật sự rất hoài nghi, rốt cuộc chúng ta có phải là huynh muội ruột không"
Nghe nàng nói, Tiêu Thanh hơi sửng sốt, chợt nhíu mày "Nguyệt nhi, muội đang nói gì vậy? chúng ta không phải huynh muội ruột, thì còn có thể là gì?"
Tiêu Nguyệt khoé môi hơi hơi giơ lên, tạo thành một tia cười khinh thường " ta thấy huynh và Linh Lung, càng giống huynh muội ruột cùng một nương sinh ra hơn đấy"
Nàng đi qua người Tiêu Thanh, không ngoảnh đầu nói.
Tiêu Thanh hơi tức giận xoay người nhìn theo bóng lưng nàng.
"Nguyệt nhi, ta biết muội để ý chuyện mấy năm nay bọn huynh đối với muội xa cách, nhưng chúng ta dù sao cũng là huynh muội ruột, muội đừng có đổi mọi thứ lên người Linh Lung nữa có được không? coi như huynh xin muội đấy!"
Tiêu Nguyệt bước chân hơi dừng lại, chợt cúi đầu cười xùi một tiếng, âm thanh lạc lõng vang lên" huynh nghĩ nhiều rồi, từ rất lâu về trước, ta đã biết mình không có huynh trưởng, ngoài phụ thân ra, tất cả, đều không quan trọng"
Tiêu Thanh sững sờ, lúc này không đuổi theo nàng nữa, mà là cúi xuống nhìn chằm chằm Tiểu kim khối trong bàn tay.
Nguyệt nhi, hình như thay đổi rồi.
Đến gần chiều tối, Đại ca Tiêu Cảnh rốt cuộc cũng về đến.
Tiêu Phủ mở tiệc chúc mừng hai nhi tử trở về, còn đặc biệt mời đến nhiều quý nữ trong kinh cùng với công tử thế gia, mới trời tối, Tiêu Phủ đã tràn ngập người.
Tất cả đều là những thanh thiếu niên tài tuấn, cùng với quý nữ xinh đẹp, mặc trên người những bộ trang phục lộng lẫy, trang điểm tỉ mỉ đến từng chi tiết trên khuôn mặt, càng làm nổi bật lên vẻ đẹp của các nàng.
Tiêu Linh Lung đêm nay cũng không muốn bị lép vế trước mặt mấy vị quan khách. vừa rồi nàng ta nhận được tin hai vị vương gia cũng sẽ đến, hơn nữa Phó Dịch Bạch người mà nàng ta thầm mến cũng muốn đến góp vui, liền đặc biệt mặc một bộ trang phục màu xanh thuê hình hoa sen màu hồng, vừa nhẹ nhàng lại trang nhã, tóc tai gọn gàng uốn lượn, gương mặt trang điểm xinh đẹp, khoé miệng hơi hơi giơ lên, làm lu mờ mịt đám quý nữ. thành công lọt vào mắt xanh của Khánh vương gia.
"Tiểu muội này của Tiêu huynh xinh đẹp tuyệt diễm, chẳng hay đó chính là Nguyệt Nhi?"
Nghe Khánh vương nhắc đến Tam muội của mình, nụ cười trên mặt Tiêu Cảnh khẽ cứng đờ ,bất quá lại rất nhanh lấy lại tinh thần cười nói " Điện hạ hiểu lầm, đó là tiểu muội Linh Lung, không phải Nguyệt nhi"
Khánh vương hơi kinh ngạc, gã còn tưởng cô nương xinh đẹp kia chính là Tiêu Nguyệt, vừa mới còn âm thầm tiếc nuối Ngũ đệ thật có phúc, không nghĩ đến lại không phải nàng ta.
Trong lòng có chút vui sướng, Khánh vương liền nở nụ cười nói " ra là Tứ tiểu thư a"
Gã làm như vô tình hỏi " Không biết tam tiểu thư đã đến chưa?"
Lời gã vừa dứt, Đúng lúc này, một hạ nhân cao giọng nói lớn.
"Lăng Vương điện hạ, Tam tiểu thư đến"
Đám người xôn xao, nhất là Phó Dịch Bạch, gã đang ngồi bên cạnh Tiêu Linh Lung, nghe đến tên nàng liền có chút giật mình.
Hết chương 35
Tác giả có lời muốn nói.
Đa tạ đại gia đối ta duy trì ta sẽ tiếp tục nỗ lực.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]