Ngày Lăng Vương Khải Hoàn trở về, bách tính đều hoan hô đứng hai bên đường chờ
Hạ Huyền một thân chiến giáp kỳ lân, tay nắm dây cương, uy phong lẫm lẫm cưỡi trên con đại tuấn mã màu trắng, trước trán nó còn có một nhúm lông màu đỏ, vừa kỳ diệu lại xinh đẹp.
Tiếng hoan hô vang lên không ngớt, các quý nữ trong kinh chưa bao giờ thấy hắn mặc giáp, không ngờ lại có thể tuấn mỹ đến như vậy, càng thêm nhận định Hạ Huyền là đệ nhất mỹ nam kinh thành, mặc dù tính cách không được tốt với đời tư không quá trong sạch.
Một đường trở về không gặp trở ngại, Hạ Huyền thành công diệt sạch thổ phỉ, đều này làm cho một đám lão cáo già trong triều thổn thức không thôi.
Sau khi hạ triều, trên đường ra khỏi hoàng cung, Ngu đại nhân đi bên cạnh La Tể tướng bỗng ý tứ sâu xa nói.
" Không ngờ Lăng Vương lại có thể tiêu diệt cả hang ổ của thổ phỉ, La đại nhân, ông thấy Lăng Vương này trước đây chỉ đang diễn trò để chúng ta mất cảnh giác, hay thật sự bất tài?"
La Tể tướng khẽ liếc nhìn Ngu đại nhân" Ngu đại nhân không lẽ hoài nghi Lăng Vương trước đây chỉ đang giả vờ?"
Ngu Đại nhân" La đại nhân không thấy kỳ quái sao? tuy thổ phỉ ở Vân Châu không lớn mạnh bằng đám thổ phỉ của Thiết Doanh Trại, nhưng cũng không thể nói diệt là có thể diệt dễ dàng như vậy được đúng không?"
Hai người đồng thời trầm mặt, chuyện này đúng là rất kỳ quái.
"Xem ra lão phu đã nhầm, Lăng Vương này, không tệ"
"Lão La, nếu ông thấy thích, có thể gả cô gái yêu quý của ông cho hắn làm trắc phi, sau này có quả ngon cũng sẽ không thiếu phần ông."
La Vĩnh Xuân cười lạnh " thế sao ông không gả con gái của ông đi, con gái tôi tính tình kém như vậy, ông nghĩ nó chịu làm thiếp sao?"
Hai lão già cùng nhau cười ha hả, bước ra khỏi hoàng cung.
Tiêu Nguyệt ba người trở lại trong viện, biết được hôm nay cũng là ngày Nhị công tử Tiêu Thanh nghỉ tắm gội trở về phủ, vừa rồi lão phu nhân còn cho người đến kêu nàng, nhưng do nàng không có trong phòng, đám nha hoàn bèn viện có nàng không được khỏe, nhanh chóng đuổi người đi.
Nhị công tử là nhị ca của nàng, nàng cùng nhị ca đại ca đều cùng một nương sinh ra, nhưng tình cảm huynh muội không được tốt cho lắm, ngược lại Tiêu Linh Lung lại rất thân cận với bọn họ.
Tiêu Nguyệt thay một bộ trang phục mới, Tiểu Kỳ lại tạo một kiểu tóc đơn giản cho nàng, trang điểm qua loa liền ra khỏi đình viện đi đến khách phòng.
Vừa đến bên ngoài đã nghe thấy tiếng nói cười đùa bên trong truyền ra, Tiêu Nguyệt có chút không muốn phá hỏng bầu không khí tốt lành này, bước chân lại vẫn vững vàng đi vào.
Tiếng cười đột nhiên im bặt, Tiêu Nguyệt nhún người thi lễ " Nguyệt nhi gặp qua phụ thân, mẫu thân, nhị ca"
Tiêu Linh Lung ngồi bên cạnh một nam tử còn rất trẻ, tuổi tác cùng với Hạ Huyền cũng xấp xỉ nhau, khuôn mặt có đền ba phần giống với nguyên chủ, vừa thấy nàng cũng không giống huynh muội lâu ngày gặp nhau, làm lơ nàng tiếp tục cùng Tiêu Linh Lung nói chuyện.
Tiêu Nguyệt không thèm để ý đến thái độ của hắn, nếu là nguyên chủ có khi đã trực tiếp bỏ đi, nhưng nàng không phải nàng ta, sau tiếng nói vui vẻ của phụ thân, cùng lời lẽ giả tạo ân cần của kế mẫu, liền ngồi xuống đối diện hai người kia.
" Nhị ca, lần này đại ca không về cùng huynh sao?"
Tiêu Linh Lung nũng nịu hỏi.
Tiêu Thanh sủng nịch nói" vốn dĩ phải đợi đến chiều mới có thể cùng nhau về, nhưng do gấp quá cho nên huynh về trước, lát nữa đại ca sẽ về sau"
" Như vậy a ~"
Tiêu Linh Lung nói như vậy, ánh mắt lại hơi thách thức nhìn Tiêu Nguyệt đối diện.
Bất quá Tiêu Nguyệt nào để ý đến nàng ta, vẫn vô tư ăn điểm tâm trên bàn.
Thấy vậy Tiêu Thanh hơi nhíu mày, cảm thấy Tiêu Nguyệt càng lúc càng không có phép tắc.
Hết chương 32
Tác giả có lời muốn nói.
Đa tạ đại gia đối ta duy trì ta sẽ tiếp tục nỗ lực.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]