Đúng lúc này Ngọc Ngà cũng đi đến, nhìn Tiêu Nguyệt hơi tò mò, âm thanh dễ nghe vang lên " Hạ đại ca, cô nương này là?"
Hạ Huyền chợt kéo Tiêu Nguyệt đến bên người, giới thiệu nói " Đây là vị hôn thê của ta, Tiêu Nguyệt, Nguyệt nhi, đây là Ngọc Ngà cô nương, mấy ngày nay cũng nhờ có cô ấy giúp đỡ, nếu không chúng ta cũng không thể nhanh như vậy liền bắt được bọn thổ phỉ"
Tiêu Nguyệt nụ cười gượng gạo nói" Ngọc Ngà cô nương"
Ngọc Ngà mỉm cười, nhưng trong mắt lại không có một chút ý cười nào " nghe nói đích nữ phủ thừa tướng tài nghệ song toàn, mỹ mạo như tiên, khí chất bất phàm, hôm nay được gặp, quả nhiên như lời đồn "
Tiêu Nguyệt cũng cười " Còn không bằng Ngọc Ngà cô nương, danh tiếng đồn xa, thiên hạ không ai không biết"
Ngọc Ngà khoé miệng giật giật, hai người nhìn nhau, ai cũng không chịu yếu thế, trong mắt dần dấy lên chiến ý, xung quanh ẩn ẩn kết một tầng băng mỏng.
" Cũng không còn sớm nữa, Ngọc cô nương, bọn ta nên đi rồi, cô nhớ bảo trọng"
Nghe Hạ Huyền nói Ngọc Ngà hơi sửng sốt" Huynh phải đi rồi?"
Hạ Huyền gật đầu, mặc kệ sự kháng của Tiêu Nguyệt nắm chặt tay nhỏ của nàng, cười nói " cô nương biết đấy, ta trì hoãn lâu như vậy không trở về, ngay cả vị hôn thê của ta cũng đã tìm tới, nếu còn không về nữa, ta sợ nàng sẽ tức giận mất"
Vu Phong khoe môi giật giật
Như vậy còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-sung-dac-cong-vuong-phi/3742520/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.