Đến khi Tiêu Nguyệt tỉnh lại phát hiện bản thân đang bị trói trên giường.
Nàng cựa quậy muốn thoát ra nhưng vô dụng, bởi vì nàng phát hiện ra một chuyện đáng sợ hơn nữa.
“ Đừng tốn sức nữa, nàng không phát hiện bản thân đã không còn nội lực rồi sao?"
Hạ Huyền cầm theo bát thuốc bước vào, Tiêu Nguyệt khẽ nhíu mày “ Công lực của ta, đi đâu hết rồi?"
Nàng chắc chắn tên này đã giở trò gì đó!
" Để tránh nàng đột nhiên tháo chạy, nên bắt buộc phải áp chế nội công trong người nàng một chút"
Tiêu Nguyệt nhìn day thừng đang trói mình" Vậy ngươi nói đi, sao lại trói ta?"
Hạ Huyền đương nhiên nói “ Nàng tính tình kém như vậy, biết ta dùng dược áp chế công phu trong người nhất định sẽ tức giận đánh ta, vì để phòng ngừa vạn nhất, đành trước tiên thiệt thòi cho nàng rồi "
Tiêu Nguyệt "...."
Lý do lý trấu gì đây!
“ Ta tính tình kém, biết vậy sao không hủy hôn đi?"
Hạ Huyền" Kém thì kém thật, nhưng bổn vương lại thích"
Tiêu Nguyệt cạn lời.
Hạ Huyền tiếp tục nói “ đến, uống thuốc trước đi"
Tiêu Nguyệt nhíu mày" thuốc gì?"
Hạ Huyền cười một cái “ Thuốc bổ"
Tiêu Nguyệt " ta không uống"
Hạ Huyền “ Sao vậy, sợ ta lại bỏ gì không thích hợp vào sao?"
Tiêu Nguyệt hừ khẽ một tiếng, rất rõ ràng chính là nghĩ như thế.
Hạ Huyền bất đắc dĩ " Nàng không uống thật à?"
Tiêu Nguyệt quay mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-sung-dac-cong-vuong-phi/3742424/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.