“Đủ rồi "
Đại đương gia nói.
“ Vân huynh đệ đã gia nhập Thiết Doanh Trại, thì chính là người một nhà với chúng ta"
Gã nhìn Tam đương gia, trong mắt lộ ra một tia cảnh cáo.
Tam đương gia ngang ngược vậy thôi chứ vẫn rất sợ hãi đại đương gia, liền trừng mắt Hạ Huyền một cái, sau đó xoay người hậm hực trở về chỗ ngồi.
“ Vân huynh đệ, Tiểu muội không hiểu chuyện, đệ đừng để ý"
“ Đại ca, rõ ràng là hắn ta..."
Tam đương gia đột nhiên im bặt, ấm ức không được.
“ Người đâu, mang vân huynh đệ trở về thiếu tinh cát"
Đại Đương Gia vẫn tươi cười như cũ.
Hạ nhân lập tức đi lên, Hạ Huyền chắp tay nói “ Vậy vân túc xin cáo từ trước, không làm phiền vài vị nữa"
Nói rồi dịch bước theo sau hạ nhân rời đi.
Đại đương gia nhìn theo bóng lưng hắn, mặt trầm xuống.
“ Ngươi nói, hắn chính là Lăng Vương?”
Một người hắc y từ trong bình phong đi ra, gật đầu nói “ thuộc hạ cũng không chắc chắn nữa, khi lăng vương đó đã bị một nam nhân lạ mặt đưa đi, dù không thấy rõ, nhưng thuộc hạ tin đó chính là lăng vương"
Hôm qua gả trở về, đã vô tình nhìn thấy Hạ Huyền, liền đem chuyện này báo lại với đại đương gia.
Đại đương nhiên nhíu mày ra lệnh nói “ cho người giám sát hắn thật kỹ, ta muốn biết rốt cuộc hắn có phải Lăng Vương hay không"
“ Tuân lệnh, đại đương gia"
**
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-sung-dac-cong-vuong-phi/3739821/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.