Hạ Huyền có chút vô ngữ, đồng thời cũng kinh ngạc.
Thì ra bên trong suy nghĩ của người con gái này lại là như thế.
Không muốn phu quân mình tam thê tứ thiếp...
“ Ngươi bày mưu lừa gạt đám thổ phỉ kia là có ý gì?"
Qua một lúc Tiêu Nguyệt hỏi.
Hạ Huyền nhún vai “ Gần đây thổ phỉ làm loạn, càng thêm không kiêng nể gì cướp giật khác nơi, khiến nhiều tuyến đường bị ngăn chặn, dẫn đến rất nhiều thôn dân không dám đi lại, chuyện này vốn đã náo loạn mấy ngày nay rồi, phụ hoàng vốn muốn để Bạch Diệp tướng quân đi diệt thổ phỉ, nhưng hắn lại đang bị trọng thương, chỉ có thể kêu Trần thống lĩnh đi"
“ Mà trần thống lĩnh lại là huynh trưởng của bằng hữu ta"
“ Cho nên?”
Tiêu Nguyệt hờ hững nhìn hắn.
Hạ Huyền cười “ Cho nên ta chỉ có thể giúp đỡ hắn một tay, vừa lúc tham dò xem đám lang tặc này định làm gì"
***
Sáng hôm sau, ba vị đương gia xuống núi làm việc rốt cuộc cũng về đến.
Hạ Huyền hai người là tiểu đệ do Lão ngu lựa chọn, không cần phải đi gặp mặt ba người kia, thay đổi một thân trang phục thổ phỉ xong liền theo đám người Đại hổ đi tập huấn buổi sáng.
Vừa thấy Hạ Huyền đi đến, đám tiểu đệ bèn trêu chọc nói “ Vân huynh, đêm qua ngủ ngon chứ?”
Hạ Huyền nghĩ đến đêm qua phải ngủ dưới sàn, mệt lộ về uể oải nói “ đừng nhắc đến nửa"
Cả đám thi nhau cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-sung-dac-cong-vuong-phi/3739820/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.