Ngay ngày hôm đó, Thiết Doanh Trại đã tổ chức một hôn lễ lông trọng cho hai người.
“ Nhất bái thiên điện"
"Nhị bái cao đường"
" Phu thê giao bái"
“ Đưa vào động phòng"
Sau tiếng nói của bà mối.
Tiếng hoan hô cùng vỗ tay vang lên tứ phía, Hạ Huyền nhất thời có cảm giác như chính mình thật sự thành thân vậy.
Hắn dư quang khẽ liếc nhìn bàn tay đang bị mình nắm, có chút biệt nữu.
Sau khi nghi lễ kết thúc, Tiêu Nguyệt được đưa đến phòng tân hôn, chỉ còn Hạ Huyền là bị một đám thổ phỉ kéo đi uống rượu, đến gần nửa đêm mới nghiêng ngả về phòng.
Tiếng người nhốn nháo vang lên, cửa bị người đẩy ra, một đám hán tử bước vào.
Nhìn tân nương còn ngồi an vị trên giường, có người nói “ Đến đây thôi, tân nương chắc cũng đợi lâu rồi, chúng ta quay về tiếp tục uống rượu, đừng làm phiền phu thê nhỏ người ta"
Đám thổ phỉ cười ha hả, có người vỗ vai Hạ Huyền, nháy mắt nói “ Huynh đệ, ngươi từ từ mà hưởng thụ, bọn ca ra ngoài trước đây"
Hạ Huyền cảm kích chắp tay nói “ Đa tạ đỗ huynh, nhờ có mọi người ta và Ngọc nhi mới có ngày hôm nay, ân tình của mọi người, Hạ mỗ nhất định nhớ kỹ"
Tiêu Nguyệt khoé môi giật giật, nói dối không chớp mắt, chỉ có thể là Hạ Ngũ công tử.
Cái tên Hạ Huyền này khả năng lớn là sinh nhầm thời đại rồi đi, nếu tên này mà lớn lên ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-sung-dac-cong-vuong-phi/3739819/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.