Dương Duệ nhớ tới Vệ Dục từng nói có hai biểu tỷ đẹp như tiên nữ đến chơi,xem ra chính là hai vị cô nương trước mắt. Hắn vui vẻ nói: “Mợ, Sao biểu muội và biểu đệ không đến tụng kinh, còn hai muội muội này là ai?”
Tần thị nhìn thấy biểu cảm mừng thầm của hắn, liền hiểu được vài phần,tỷ muội Nhiễm gia đều là mỹ nhân khó gặp, nhiều hơn vài phần linh độngso với tiểu thư khuê các ở kinh thành, thêm một ít cao quý nhàn nhã,trong đám mỹ nhân cũng có vị thế.
“Dương Duệ, đây là cháu bên nhà ngoại của ta, cô nương Nhiễm gia, têngọi là Tử Thiến và Tử Hề, theo lý cũng gọi con là biểu ca.”
Nghe Tần thị nói vậy, Nhiễm Tử Thiến cúi đầu hành lễ: “Biểu ca”
Tử Hề không tình nguyện, nhưng là một cô nương có gia giáo, nàng cũng nhỏ tiếng kêu một tiếng biểu ca.
Một tiếng biểu ca mang theo ba phần không tình nguyện, lại có ba phần âm kiều mỵ của Giang Nam, còn có ba phần cố ý lãnh đạm, hỗn hợp lại thànhmột âm thanh đẹp nhất trên đời, làm cho lòng nam nhân xao xuyến.
Từ lão thất hừ một tiếng, đi thật nhanh ra khỏi điện thờ.
Dương Duệ si ngốc nhìn qua, cảm thấy nơi này nhiều người không thích hợp nhìn chằm chằm người ta, vội vàng chắp tay thở dài: “Chào hai vị biểumuội.”
Tần thị không để ý đến hắn, mang theo hai cô nương ra khỏi điện.
Từ lão thái quân híp mắt nhìn qua, thấy Tử Hề lạnh mặt với Dương Duệ,thái độ thật vừa ý bà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nhuyen-tieu-tuc-phu/2430024/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.