Thính Tùng Uyển, dưới ánh trăng, Tiết Lụcbáo cáo mọi việc với chủ tử: “Mấy ngày gần đây, Nhiễm cô nương vẫnchuyên tâm may quần áo và giày cho Nhiễm Tử Lâm, không bước chân ra khỏi cửa, vườn hoa cũng không đi. Dương Duệ có đến Vệ phủ một lần, không gặp được hai vị cô nương. Đan Quế nói, đại cô nương ngày càng gầy yếu, buổi tối cũng ngủ không ngon, đôi mắt mỗi ngày đều ửng đỏ. Ngày hôm qua nửađêm, nàng còn nghe được tiếng khóc trong phòng đại cô nương.”
Mặc Kỳ Kiêu đang mặc trang phục ngắn màu đen, hắn vừa mới luyện võ cùngTừ lão, dùng tay áo lau mồ hôi trên trán, thở ra một luồng khói trắng.“Sáng mai, ngươi đi mua món điểm tâm ngon nhất ở cửa thành phía Nam,chúng ta đến Vệ phủ, đem này tổ yến nhân sâm linh tinh mang theo.”
Lúc mới từ Bạch Tháp tự trở về, hắn thật sự vô cùng tức giận, cố ý muốnlãnh đạm nàng ít ngày, chờ nàng cầu hòa. Nhưng sau mười ngày, hắn lúcnào cũng nhớ nàng da diết, A Thiến thì không tỏ vẻ nhớ nhung gì hắn, nếu lúc này dung túng nàng, chỉ sợ sau này nàng sẽ lại nói chuyện với TốngDật. Hắn lại cắn răng nhịn thêm mười ngày, hắn ngóng trông A Thiến kêuĐan Quế truyền tin qua, chỉ cần nói một câu nhớ hắn, hắn sẽ tha thứ chonàng. Nhưng nàng cái gì cũng không thèm nói, cứ như vậy tra tấn chínhmình cũng là tra tấn hắn. Nghe nói A Thiến tiều tụy thành như vậy, hắnđau lòng đến không nhịn nổi nữa.
Từ lão thất ngồi đối diện, cười mỉa trêu tức hắn:“Đau lòng?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nhuyen-tieu-tuc-phu/2430026/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.