Cẩm Tiêu ngẩn ngơ rửa chén, ánh mắt vô hồn mịt mờ.
Nhớ lại những câu sắc bén khinh thường “không xứng…” của Triệu Yên hồi trưa, lòng cậu không khỏi rối bời.
Cô nói vậy khiến cậu phải hoang mang nghĩ suy thật nhiều, lúc này dường như lại có lời giải đáp.
Hoá ra Giản Húc chẳng phải một bộ đội đã giải ngũ tầm thường, hoá ra hắn tài giỏi như thế, biết đọc biết chữ, biết nhiều thứ…
Nếu đã như vậy, quả thật Cẩm Tiêu cậu không xứng đôi với hắn thật.
Nghĩ lại, tính hướng của mình từ khi sinh ra đã khác người, chỉ yêu thích mến mộ người cùng giới, còn đối với nữ giới cậu không có cảm giác gì cả. Chuyện này nếu bị bại lộ, không chừng cậu sẽ bị mọi người nguyên rủa và đánh đuổi đến chết cho coi, nên trước khi gặp và tiếp xúc với Giản Húc cậu giấu rất kín tính hướng của mình, và dù có được người trong thôn mai mối cũng kiếm cớ chối từ.
Mà Giản Húc thích cậu, yêu cậu cũng là do… do cậu giả thân phận Cẩm Kiều cả thôi. Nếu không có cái vỏ ngoài làm giả chị gái, sao Giản Húc có thể để tâm đến cậu rồi lại bị cậu bẻ cong dễ dàng như thế?
Nghĩ tới đây, trong lòng liền đau nhói.
Đáng lẽ… đáng lẽ cậu không nên…
Không nên nghe lời Cẩm Kiều rồi giả thành chị ta đi hẹn hò với Giản Húc.
Đáng lẽ cậu không nên rung động.
Đôi tay đang cầm chén hơi trơn tuột, cuối cùng không cẩn thận rơi xuống đất rồi vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nam/3556328/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.