Nhưng mà, khi nhóm người định rời khỏi thôn thì phát hiện Trần Dương đi đâu nãy giờ chưa trở về.
Bầu trời rộng lớn, lại xám xịt một góc, mây đen cuồn cuộn, tựa như sẽ nổi lên sấm chớp và mưa gió bất cứ lúc nào.
Mà nơi bầu trời xám xịt kia lại là ở hướng nhà Giản Húc. Hiện tượng này rất bất thường, người không rõ sẽ thấy nó không có gì khác thường, nhưng người đã trải qua vài chuyện kì dị nơi đây lại biết nó rất bất thường.
Tim Giản Húc đánh thịch một cái, " Ông Vương, dẫn họ về nhà ông trước đi. Tôi phải trở về đây." Nói rồi vội vàng chạy về nhà.
Ông Vương ngước nhìn bầu trời đen ngòm nơi hướng đông, liền hoảng hốt, ông quay đầu nói với nhóm người:“Nếu các vị không ngại, thì qua chơi nhà ông già này đã nhé?”
Ông Trần thấy dáng vẻ vội vàng lo lắng của Giản Húc thì nhíu mày, Giản Húc là người luôn giữ bình tĩnh giỏi, hiếm khi nào để lộ vẻ lo lắng vội vã như bây giờ, chuyện gì đã khiến hắn lo lắng mất bình tĩnh đến vậy?
Ông Trần nghi hoặc nhưng chỉ đành nghe theo lời thúc giục của thôn trưởng Vương, đến nhà ông. Đinh Quân Ngọc là người thông minh sắc bén lại phát hiện ra sự kinh hoàng cùng lo lắng trong mắt Giản Húc. Dường như nhà hắn gặp chuyện lớn rồi vậy.
Mà lúc này, Cẩm Tiêu cũng phát hiện không khí quanh đây rất u ám, tự nhiên thấy lạnh sống lưng.
Đột nhiên một hình ảnh quái dị xâm nhập vào đầu óc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nam/3556329/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.