Trần Dương khi trước không biết rõ Cẩm Kiều có mối quan hệ với Giản Húc mà chỉ biết Cẩm Kiều làm gái và cậu chàng có hẹn chơi một lần, tiếp đến lại biết cô ta mang bầu của người đàn ông khác nhưng lại đổ tội để Giản Húc gánh thay.
Cho nên cậu ta rất không có thiện cảm với Cẩm Kiều. Phải nói là cực kỳ ghét loại người như Cẩm Kiều, cả bà mẹ và đứa em trai cô ta cậu cũng ghét nữa.
Mà giờ khi nhìn kỹ Cẩm Tiêu, Trần Dương nhíu mày hơi thay đổi sắc mặt, “Cậu có quan hệ gì với nhà họ Cẩm?”
Cẩm Tiêu cứng đờ, bờ môi mấp máy khó nói thành lời. “Tôi…”
Trần Dương lùi lại, sắc mặt hơi không tốt:“Anh Giản Húc nói cậu là em họ anh ấy, nhưng hai người có thật sự là quan hệ anh em họ không? Cậu có phải cũng giống như nhà họ Cẩm đó, lợi dụng anh Giản, có ý đồ xấu với ảnh hả?”
Cẩm Tiêu bị lời của Trần Dương làm cho bất lực, “Tôi thì có ý đồ gì với anh ấy chứ?”
Trần Dương hừ cười:" Sao không thể? Dù sao anh Giản cũng có phải người làm nông hay người tầm thường ất ơ nào đâu? Với cái công trạng trong quân đội đó, mà cậu còn nói mình không có ý đồ gì á? Tôi không tin đâu."
Ý đồ? Cẩm Tiêu cậu có thể có ý đồ gì đây? Vì cậu thích Giản Húc nên có ý đồ tiếp xúc với hắn, và đến gần hắn hơn? Nếu đó cũng là cái gọi của ‘ý đồ’ gì đó thì cậu không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nam/3556327/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.