Dịch: Trà
Beta: Dưa Hấu
Một tràng tiếng bước chân khẽ khàng tiến đến gần, sau đó cảm giác một bên đệm lún xuống.
Hơi ấm ập đến, là hô hấp của Phó Dĩ Diệu.
Cả người cô hơi cứng lại, làm công tác tư tưởng lâu như thế mà đến lúc này vẫn rất khẩn trương.
Cô giống như lừa mình dối người nhắm mắt lại.
Phó Dĩ Diệu khẽ gọi: “Tiểu Hề.”
Cố Nam Hề nhỏ giọng đáp: “Ừ.”
“Anh cho rằng em sẽ giả vờ ngủ chứ.” Phó Dĩ Diệu cười khẽ.
Cô đúng là nghĩ tới cách giả vờ ngủ nhưng đó cũng chỉ là cách tạm thời mà thôi.
Cũng đã đồng ý đi du lịch với anh rồi, cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý ngủ cùng anh rồi. Bây giờ cô chỉ là có hơi khẩn trương mà thôi.
Cố Nam Hề lấy hết can đảm nghiêng người sang đối diện với anh, nhỏ giọng nói: “Phó Dĩ Diệu, em có chút khẩn trương.”
Phó Dĩ Diệu: “Anh cũng khẩn trương.”
“Sao anh cũng khẩn trương?” Cố Nam Hề hơi ngạc nhiên.
Anh vỗ vỗ bên má cô, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve, “Tiểu Hề! Anh không bình tĩnh như em nghĩ đâu.”
Cố Nam Hề đỏ mặt. Anh cho cô cảm giác rằng mặc dù anh gặp chuyện gì cũng đề có thể ung dung xử lý.
Mà có mấy lần anh còn uy hiếp sẽ ăn sạch cô, mấy lời trêu đùa kia anh cũng hạ bút thành văn nói rất trôi chảy.
Cố Nam Hề: “Vậy hôm nay…”
“Tất nhiên là phải tiếp tục chứ.” Anh ngắt lời cô.
Bầu không khí yên tĩnh mất mấy giây, sau đó cô cười khẽ một tiếng: “Bộ dáng háo sắc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-cang-a-anh-day-thich/1822175/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.