Dịch: Trà
Beta: Dưa Hấu
Phó Dĩ Diệu ôm chặt Cố Nam Hề, chống cằm trên đầu cô, nhỏ giọng nói: “Đợi bận xong đợt này, chúng ta ra ngoài nghỉ phép được không? Chỉ hai chúng ta thôi.”
“Chỉ hai chúng ta?”
“Đúng! Chỉ chúng ta.”
Cố gia và Phó gia có một luật cũ. Chính là hằng năm tết đến, hai nhà sẽ tổ chức tìm một nơi để cùng nhau ăn tết.
Cố Nam Hề nhéo nhéo lỗ tai anh, hờn dỗi chất vấn: “Nghỉ phép đơn thuần thôi à?”
Phó Dĩ Diệu ngẩng đầu nhìn cô chốc lát: “Cho dù anh nói nghỉ phép đơn thuần thì em cũng không tin đúng không?”
“Biết anh không có ý tốt mà.” Cố Nam Hề đỏ mặt trừng anh.
Khóe miệng Phó Dĩ Diệu cong lên, trầm giọng hỏi: “Vậy có theo anh đi hay không đây?”
Loại ngữ khí “anh phải ngủ với em, em chuẩn bị chút đi” này của anh bảo cô trả lời thế nào đây?
Cố Nam Hề cúi đầu, lông mi khẽ run, gương mặt ửng đỏ, mím môi không đáp.
“Anh đặt trước vé máy bay và khách sạn nhé?” Phó Dĩ Diệu nhỏ giọng hỏi thăm.
“Anh muốn đặt trước thì đặt đi. Nhưng em cũng không biết có rảnh hay không nữa.”
Phó Dĩ Diệu cười khẽ: “Có đặc biệt muốn đi đâu không?”
“Tùy đi.”
“À! Chỉ cần đi cùng anh, còn đi chỗ nào cũng được đúng không?”
Cố Nam Hề liếc anh một cái: “Nếu anh không im miệng thì tìm người khác đi cùng đi.”
“Anh đặt là gói dịch vụ tuần trăng mật. Em muốn ai đi cùng anh đây? Hả?”
“Nếu như anh dám kêu người khác đi cùng thì em thiến anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-cang-a-anh-day-thich/1822173/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.