Dịch: Trà
Beta: Dưa Hấu
Qua hai ngày nữa là đến giao thừa.
Cố Nam Hề và Phó Dĩ Diệu cùng nhau ngồi bên bờ biểu thưởng thức cảnh mặt trời lặn.
Tầng mây bị ánh mặt trời nhuộm thành một rặng đỏ, trên bầu trời cũng bị nhiễm màu ánh chiều tà.
Cố Nam Hề nhìn cảnh sắc xinh đẹp này đến thất thần, ánh mắt có chút si mê.
Phó Dĩ Diệu nhìn cô rồi lại nhìn phong cảnh. Giờ phút này, cô và cảnh vật như hòa cũng một thể, nhịn không được nhà giơ điện thoại ra chụp lại thời khắc đẹp đẽ này.
[Phó Dĩ Diệu: My Princess.]
Cố Nam Hề cũng không biết anh đăng lên vòng bạn bè. Cô đứng dậy, nở nụ cười yếu ớt nhìn anh.
Mắt trời đã lặn xuống dưới mặt biển, người đẹp váy áo xúng xính hiện ra chút dịu dàng.
Anh giơ tay ra trước mặt cô, cùng với những ngón tay trắng nõn mảnh khánh của cô hòa thành một khối. Hai người cùng nhau đi dọc bãi biển rồi trở về phòng.
Nhân viên công tác của khách sạn thấy họ trở về, dùng tiếng trung lưu loát hỏi bọn họ: “Tối nay là giao thừa, bãi cát công cộng sát bên có tổ chức hoạt động đốt lửa trại. Nếu như hai vị có hứng thú thì chúng tôi sẽ thu xếp xe đưa hai vị qua.”
Điểm tốt và điểm xấu của bãi cát tư nhân cũng rất rõ ràng. Tốt là tính riêng tư, bảo mật, không gian yên tĩnh không bị quấy rầy. Chỗ không tốt đó là vì không gian quá yên tĩnh nên ở những lúc cần náo nhiệt như thế này, không khí xung quanh lại trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-cang-a-anh-day-thich/1822177/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.