Dịch: Trà
Beta: Dưa Hấu
Củ khoai lang nóng bỏng tay này cô đã nhận thì dù có thế nào cũng phải cố gắng chịu đựng.
Cố Nam Hề mỉm cười: “Được.’
Phó Dĩ Diệu: “Còn nữa… Vai anh có hơi mỏi, em mát xa cho anh đi.”
Đáng ghét thật đấy.
Cố Nam Hề nhướng mày cười yếu ớt, nói: “Anh không sợ em dùng cái khăn mặt này làm anh ngạt chết sao?”
Phó Dĩ Diệu: “Em có xuống tay được không?”
Á à, thấy cô là người lương thiện nên mới nói thế đúng không?
Được, cô chính là người như vậy.
Cố Nam Hề quỳ một gối xuống cạnh anh, còn cảnh báo trước với anh một câu: “Em đây là lần đầu giúp người ta lau mặt, anh nên chuẩn bị tâm lý đấy.”
“Đã chuẩn bị kỹ càng.”
Cố Nam Hề: “…”
Thật là đâm lao thì phải theo lao.
Thực ra lau cái mặt cũng không có gì khó, chỉ là khuôn mặt này đẹp trai quá khiến cô không khỏi có chút mơ màng.
Phó Dĩ Diệu nhắm mắt lại, ánh đèn dìu dịu phản chiếu lên gương mặt anh phát ra một vòng sáng mờ mờ, mông lung bao trùm lên gương mặt góc cạnh kia.
Kết quả bởi vì quá dùng sức nên thân thể của cô đổ ập xuống.
Cô trợn trừng mắt, căn bản không thể khống chế được tình hình nữa rồi, cả người cứ thế mà ngã lên người Phó Dĩ Diệu.
Tất cả mọi thứ xung quanh như ngừng lại.
Khuôn mặt tuấn tú đầy ý cười đang gần trong gang tấc, Cố Nam Hề theo bản năng che miệng anh lại, hổn hển nói: “Không cho phép nói!”
Chắc chắn là anh muốn chê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-cang-a-anh-day-thich/1822123/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.