Hôm sau, họ thực sự đi lặn biển.
Nghiêm Minh Du đội mũ dưỡng khí và cố gắng thả lỏng cơ thể hết mức có thể. Anh vẫn chưa thể thích ứng với tình trạng không trọng lượng dưới nước, rất khó điều khiển chính xác cơ thể mình. Nước biển từ mọi phía đánh úp tới, kín kẽ như một chiếc kén dịu dàng nhưng mạnh mẽ bao bọc anh. Anh hơi duỗi tay, muốn cầm tay Phương Kính Dực, nhưng Phương Kính Dực cứ như một chú cá linh hoạt. Cậu buông tay Nghiêm Minh Du, và bám vào lan can bên cạnh mình, giẫm lên lớp cát mềm dưới đáy biển, từ từ bước về phía đàn cá nhiệt đới cách đó không xa. Bước đi hơi loạng choạng, tốc độ vừa phải, lòng bàn chân mang giày lặn khua một chút cát mềm khiến nước dưới chân đục ngầu, nhưng chỉ một lát sau cát đã lắng xuống, nước lại trong suốt.
Giờ là buổi sáng, nhìn gì trong nước biển cũng rất rõ. Phương Kính Dực vừa đến bãi biển đã bị những thứ ở đây thu hút. Sau khi nhìn lướt qua motor nước, dù lượn và thuyền kayak, cậu dứt khoát kéo Nghiêm Minh Du đi lặn biển để ngắm san hô.
Đi dưới nước thì không được để mũ dưỡng khí xiêu vẹo, nếu không nước sẽ tràn vào. Toàn thân Nghiêm Minh Du cứng ngắc, vì không quen cảm giác không trọng lượng nên anh phải nắm lấy lan can lạnh lẽo rồi chậm rãi tiến về phía trước, cố gắng đuổi kịp Phương Kính Dực. Đột nhiên, một đàn cá nhiệt đới đổ xô đến bơi về phía anh. Nghiêm Minh Du vô thức nhắm mắt lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiet-ngao-kho-thuan/2259045/chuong-30.html