Lúc anh và cô đang ăn trưa, cô nghĩ đến việc mình sắp được về nhà cùng anh, trong lòng cảm thấy vui vẻ.
"Thiếu Văn, sau này khi chúng ta về chung một nhà, lúc đó anh đã là quân nhân bảo vệ đất nước, còn em sẽ chữa bệnh cứu người, thật tốt biết bao"
"Hạ Lạc, anh nhất định sẽ cố gắng để hoàn thành ước hẹn của chúng ta"
Đúng lúc này có người đến tìm cô, khi cô ra cổng mới biết người đó là Tiểu Mai.
"Tiểu Mai, sao cô lại đến đây? Đã xảy ra chuyện gì sao?"
"Tiểu thư, lão gia bị bệnh rồi, tiểu thư mau về nhà gấp đi"
"Bệnh? Không phải lần trước tôi về ông ấy vẫn còn rất khỏe sao?"
"Thật ra sức khỏe của lão gia vẫn luôn không tốt, chỉ là ông ấy không muốn cho tiểu thư biết mà thôi"
"Được, vậy cô ở đây đợi tôi một lát, tôi sẽ ra ngay"
Nói xong cô đến tìm anh.
"Thiếu Văn, ba em đang bị bệnh nên em phải về nhà một chuyến, đợi ông ấy khỏe lại em sẽ trở về"
"Được, vậy em đi nhanh đi, anh sẽ chờ em"
Nhìn bóng cô khuất dần, anh rũ mi, trong lòng có chút bất an.
Khi cô về đến nhà, phát hiện Sở Ngôn Nhất cũng có mặt ở đây, nhưng cô không quan tâm đến hắn ta, trực tiếp đi vào phòng Hạ Chí Viễn.
"Chú Lâm, ba con sao rồi?"
Lâm Vĩnh Thành nhìn Hạ Chí Viễn đang nằm hôn mê trên giường, thở dài.
"Mấy ngày nay ông ấy liên tục ho khan, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-sau-chung-ta-van-la-cua-nhau/3356441/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.