Kể từ lúc anh và cô ở bên nhau, cả hai luôn ăn trưa cùng nhau ở nhà ăn. Anh luôn đến sớm hơn cô, lúc nào anh cũng lấy sẵn hai phần cơm chờ cô đến.
"Hạ Lạc, sao hôm nay em tới trễ vậy?"
"Lúc nãy có một số loại thuốc mới vừa chuyển đến, nên em phải kiểm tra xong mới có thể đi ăn được"
"Vậy em đói rồi phải không? Mau ăn đi"
"Được"
Cô vui vẻ nhận lấy phần cơm của mình, vội vàng ăn. Anh chống tay lên cằm ngắm cô, cô cũng nhìn anh mỉm cười.
Lúc nhỏ cô thật sự rất kén ăn, sau này khi lớn lên chứng kén ăn của cô mới dần đỡ hơn. Còn hiện giờ những món ăn bình thường cô cũng có thể ăn một cách ngon miệng.
Lại nhớ đến lần đầu lúc cô vừa chuyển đến đây, Hạ Chí Viễn vì lo thức ăn ở đây không hợp khẩu vị của cô, nên mỗi ngày đều sai người làm mang cơm đến cho cô. Cô không muốn làm phiền họ nên bảo họ sau này không cần mang cơm đến nữa. Dù quả thật thức ăn ở đây không hợp khẩu vị với cô, nhưng cô muốn thích ứng với cuộc sống ở đây, vì vậy cô mới dần thay đổi thói quen ăn uống.
Lại nhắc đến ba cô, từ nhỏ đến lớn ông đều rất yêu thương cô, luôn tôn trọng ý kiến của cô, ông cũng không phải là người không biết nói lý lẽ, nhưng hiện giờ ông ấy lại thay đổi như vậy. Cô luôn cảm thấy ông có chuyện giấu mình, nên trong lòng luôn cảm thấy khó chịu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-sau-chung-ta-van-la-cua-nhau/3356440/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.