Lần này Trác Thiệu đi tỉnh thành, cũng không có đi xe buýt.
Hắn liên lạc với tài xế xe tải trước, hôm nay bảo tài xế chở hắn đi chợ vật liệu xây dựng, sau khi mua một lô vật liệu, mới đi tỉnh thành.
Khi đến tỉnh thành, đã là giữa trưa, Trác Thiệu chỉ huy tài xế xe tải dừng lại ở cửa tòa nhà văn phòng Lương Phóng thuê cách Phong Hòa Gia Viên không xa, sau đó nhảy từ trên xe tải xuống.
Trác Thiệu đã sớm gọi điện thoại cho Lương Phóng, Lương Phóng vẫn luôn chờ ở cửa, nhìn thấy Trác Thiệu, ông cười nghênh đón: "Tiểu Trác."
"Lương tổng." Trác Thiệu cũng cười chào hỏi, đồng thời ánh mắt không dấu vết nhìn về phía sau Lương Phóng.
Phía sau Lương Phóng cũng không có bóng dáng của Lương Hâm.
Trác Thiệu trong lòng có chút mất mát, nhưng cũng không tiện đột nhiên hỏi thăm con trai của Lương Phóng.
"Tiểu Trác, cậu còn chưa ăn cơm đúng không? Chúng ta đi ăn cơm trước?" Lương Phóng nhiệt tình chào hỏi, mấy ngày nay khi ông liên lạc với Trác Thiệu qua mạng, nghe Trác Thiệu nói rất nhiều, hiện tại đều đã không coi Trác Thiệu là trẻ con.
Đồng thời, ông cũng tràn đầy cảm kích đối với Trác Thiệu.
Tuy rằng Trác Thiệu chỉ cho ông con đường kia cũng không nhất định sẽ làm được, nhưng Trác Thiệu thật lòng muốn giúp ông, điểm này không thể nghi ngờ.
"Được, vậy thì ăn cơm trước." Trác Thiệu nói, gọi tài xế xe tải kia cùng đi ăn cơm.
Gần đây tài chính của Lương Phóng hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-toi-muon-lam-nguoi-tot/2259664/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.