Trác Thiệu chỉ thích Lương Hâm, nhưng mấy năm đó, hắn cũng từng được người khác thích, mà mỗi lần gặp phải chuyện như vậy, hắn đều nhanh chóng chặt đứt suy nghĩ đó của người nọ.
Nhưng Lương Thần thì khác.
Đứa trẻ này không có người thân, không có bạn bè, trong những năm qua, người duy nhất gần gũi là hắn, bây giờ có tình cảm mông lung như vậy với hắn, hắn không xử lý tốt, có thể sẽ hủy hoại cuộc sống của cậu.
Trác Thiệu cũng không phải người tốt gì, nhưng cũng không làm được chuyện tổn thương Lương Thần.
May mà, truyền thông tin tức ở thời điểm này còn khá lạc hậu, chỉ sợ Lương Thần còn không biết trên đời này còn có đồng tính luyến ái, cũng không rõ tình cảm chân chính đối với hắn là cái gì. Dưới tình huống như vậy, hắn cách xa Lương Thần một chút, hẳn là có thể làm cho phần tình cảm này của Lương Thần chậm rãi phai nhạt?
Trác Thiệu đang nghĩ như vậy, đại biểu lớp đến phát đề thi.
Thứ sáu tuần trước, họ lại trải qua một kỳ thi tháng khác, mà bây giờ, kết quả của kỳ thi tháng đã có.
Trác Thiệu lần này lại tiến bộ một chút, hạng tư lớp, mà Lương Thần, cậu vẫn hạng hai lớp.
"Trác Thiệu cậu thật lợi hại." Lương Thần đứng hạng hai trong lớp sùng bái nhìn Trác Thiệu hạng tư "Trác Thiệu mấy ngày nay bận rộn như vậy, thành tích vậy mà không thục lùi, thật lợi hại."
Biểu tình của cậu nhìn rất đáng yêu, Trác Thiệu có loại xúc động muốn sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-toi-muon-lam-nguoi-tot/2259662/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.