🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Huỳnh Minh Tuệ xoay xoay chiếc nhẫn trên ngón trỏ. Chợt nhớ lại buổi tối lãng mạn ở nhà hàng hơn bảy năm trước, Lâm Ân Tú đã âu yếm nhìn vào mắt cô mà nói:

“Chỉ cần em còn giữ chiếc nhẫn này, thì em có ở đâu, chị cũng tìm được, nếu còn giữ chiếc nhẫn này, dù có thế nào hai ta cũng sẽ tìm về bên nhau.”

Minh Tuệ đưa mắt nhìn xa xăm, thở dài một hơi:

“Sao chị mãi vẫn chưa về?”

Đã lâu lắm rồi, cô cũng chẳng khóc nữa, Minh Tuệ sợ mình yếu đuối mà gục ngã. Cô đã dành bao nhiêu thời gian để vực dậy bản thân mình? Minh Tuệ sợ một phút giây yếu lòng có thể làm vỡ tan mất bức tường thành vững chắc cô dựng nên.

Hai tay ôm lấy ngực, Minh Tuệ ngửa mặt lên nhìn bầu trời. Bầu trời đêm ở thành phố xa lệ cũng khác biệt, ngước lên chỉ thấy ánh đèn của tòa nhà cao tầng, dường như chẳng thấy sao cũng chẳng thấy trăng.

Minh Tuệ chăm chú nhìn vào một điểm, mắt dường như bất động, trong đầu hoàn toàn trống rỗng. Hình như có một ngôi sao băng vừa xẹt ngang trên bầu trời, Minh Tuệ không kịp nghĩ ngợi gì, một ước muốn chợt lóe lên trong đầu cô:

“Ước gì Ân Tú quay lại, ước cho cô và chị sống bên nhau đến tận lúc già.”

Minh Tuệ vừa thầm thì ước xong cũng là lúc ngôi sao biến mất, cô cười thầm chính mình vì sự ngây ngơ: “Mày đã già lắm rồi, sao lại còn tin vào mấy điều ước trẻ con như vậy chứ? Tỉnh mộng đi Minh Tuệ, chị mãi mãi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-la-han-kiep-sau-lai-yeu/1361272/chuong-142.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Kiếp Này Là Hận, Kiếp Sau Lại Yêu
Chương 142:Muốn mở thêm chi nhánh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.