“Bên em trời đang đổ mưa,
Ai cũng hỏi em đã quên hay chưa?
Thời gian này, năm trước mình còn tựa vào nhau.
Thế mà bây giờ, chính em dựa vào mình.
Ở thế giới khác, chị còn nhớ hay đã quên?
Em ở bên này, vẫn nhớ chị da diết.
Dù là hôm nay hay mọi hôm khác.
Hình bóng chị sẽ mãi khắc sâu trong em.”
Sài Gòn,
Bốn năm sau...
Khai trương Tue Tu Coffee chi nhánh 3,
Bakery and Coffee
14 Tôn Đản, Phường 9, quận Tân Bình, Thành phố Hồ Chí Minh.
Một năm sau, Huỳnh Minh Tuệ hai mươi sáu tuổi, Lâm Ân Tú vẫn hai mươi tám tuổi.
Hai năm sau, Huỳnh Minh Tuệ hai mươi bảy tuổi, Lâm Ân Tú vẫn hai mươi tám tuổi.
Ba năm sau, Huỳnh Minh Tuệ hai mươi tám tuổi, Lâm Ân Tú vẫn hai mươi tám tuổi.
Bốn năm sau, Huỳnh Minh Tuệ hai mươi chín tuổi, Lâm Ân Tú vẫn hai mươi tám tuổi.
Chị mãi mãi dừng lại cái tuổi hai mươi tám, cái tuổi chênh vênh của người trẻ. Đã bốn năm rồi, Minh Tuệ vẫn chưa thể nào thoát khỏi được cái bóng của Lâm Ân Tú.
Nhưng...
Cô đã định sẵn là đời đời kiếp này làm vợ chị, dù có bao nhiêu năm nữa vẫn thế thôi. Chỉ là cô đang sống luôn phần đợi của Lâm Ân Tú. Rồi sẽ có ngày Minh Tuệ sẽ gặp được chị. Chị chắc chắn sẽ đợi cô trên thiên đường mà.
Chúng ta sẽ cùng nhau đi tiếp, kiếp sau nữa sẽ vẫn là con gái, vẫn sẽ chọn bên cạnh nhau...
Huỳnh Minh Tuệ năm đó khi trở về tỉnh X đã quyết định vay mượn ba má một số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-la-han-kiep-sau-lai-yeu/1361270/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.