Trong tai ta ong ong, trong đầu chỉ toàn là lời hắn vừa nói.
Nếu như…
“Ta có thể gặp Quốc sư không? Ta đã nghe danh Quốc sư đại nhân từ lâu mà chưa từng có duyên gặp mặt, xem như một nỗi tiếc nuối.”
Lý Hành Trạm lập tức đáp ứng.
“Chuyện đó có gì khó, ngày mai sau khi kính trà phụ mẫu xong, ta đưa nàng vào cung tạ ân, đến lúc ấy ghé Vọng Tinh Đài, Quốc sư thường ngày đều ở đó.”
15
Ngày hôm sau, ta cùng Lý Hành Trạm vừa tới Vọng Tinh Đài.
Một tiểu đạo đồng bước tới.
“Thế t.ử phi, Quốc sư đã chuẩn bị sẵn trà nóng, mời đi lối này.”
Lý Hành Trạm mừng rỡ: “Quốc sư đại nhân quả nhiên là cao nhân, chuyện này cũng biết.”
Đạo đồng giơ tay.
“Thế t.ử điện hạ, Quốc sư đại nhân nói chỉ gặp thế t.ử phi, mời điện hạ chờ ở dưới lầu.”
Hắn cười có phần ngượng ngùng: “À… vậy thì ngươi dẫn thế t.ử phi lên đi.”
Ta nhìn hắn, hắn không để ý, xua tay.
“Đi đi đi, đừng sợ, Quốc sư rất dễ nói chuyện, là một lão nhân hiền hòa, chẳng đáng sợ chút nào.”
Hắn đúng là quá tùy ý rồi.
Ngay trước mặt đệ t.ử của Quốc sư mà nói như vậy, thật sự chẳng câu nệ gì.
Vọng Tinh Lâu có cả thảy chín tầng, theo đạo đồng lên tới cửa tầng chín.
“Thế t.ử phi mời lên, Quốc sư đại nhân đang ở phía trên.”
Tầng chín bày biện đơn giản, Quốc sư ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, thấy ta tới liền rót một chén trà nóng đặt sang đối diện.
“Ngồi đi.”
Dung mạo ông già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-cua-ta-giao-cho-nguoi/5082199/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.