“Thái Nguyệt, mài mực.”
Thái Nguyệt sững người.
“Tiểu thư, người muốn hồi thư cho thế t.ử gia sao? Tiểu thư xưa nay chưa từng thông thư từ với ngoại nam, sao lần này lại…”
Trong mắt Thái Nguyệt, sự giữ lễ của ta đã ăn sâu vào cốt tủy.
Kiếp trước, cho dù là lúc thích Tiết Tư nhất, ta cũng chưa từng hồi thư cho hắn.
Càng chưa từng tặng hắn vật gì thân cận.
Nhiều nhất cũng chỉ sai người truyền một câu nhắn miệng.
“Không giống nhau, hôn kỳ đã định, viết một phong thư cũng không phải chuyện gì lớn.”
Ta cũng không viết nhiều, chỉ vỏn vẹn hai câu.
Hôn nhân là chuyện của hai người, ta không muốn Lý Hành Trạm lúc nào cũng phải nhường nhịn ta.
Đã biết hắn đối đãi với ta như trân bảo, ta càng không nên tùy ý mà làm tổn thương tấm chân tình ấy.
Một canh giờ sau, tiểu tư đưa thư trở lại, trong tay nâng một nắm kim qua tử, đến lắc cũng không dám lắc.
“Tiểu nhân đi đưa thư, môn phòng mời tiểu nhân vào trong, chưa được bao lâu thì thế t.ử gia đã chạy tới, biết được tiểu thư viết thư cho ngài ấy thì mừng không chịu nổi, xem xong thư liền đích thân thưởng cho tiểu nhân một nắm kim qua tử, nói là cao hứng, bảo tiểu nhân mang về chia cho các tỷ tỷ trong viện, cùng nhau lấy may…”
“Nếu hắn đã cho các ngươi, thì cứ coi là của các ngươi, Thái Nguyệt, ngươi mang đi chia cho mọi người, cho cậu ấy nhiều hơn một chút.”
Tiểu tư kích động ra mặt.
“Ta nhớ trong nhà ngươi có lão mẫu thân đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-cua-ta-giao-cho-nguoi/5082197/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.