Mạnh Tuyết Lý nghĩ thầm, ta dùng cây gậy sắt này để làm gì? Lại thấy gậy sắt vào tay đệ tử, vang lên tiếng loong coong, một lưỡi dao sắc bén lấp lánh ánh bạc bắn ra từ đầu gậy!
“Là trường thương!” Mạnh Tuyết Lý ngạc nhiên mừng rỡ hô.
Thân thương đúc bằng sắt lấy từ thiên thạch, vô cùng cứng rắn nhưng rất nhẹ, mũi thương phá vỡ bóng đêm, từng tia sáng như cầu vồng trên lụa trắng, cực kỳ oai phong.
Tễ Tiêu không đáp, hai tay nắm chặt hai đoạn thân thương, hơi dùng sức, lại nghe cách một tiếng, mũi thương thu về. Mà ở giữa thân thương bị tách ra, chia làm hai, mỗi đầu bắn ra một lưỡi dao sắc bén.
Hắn trái phải mỗi tay cầm một nửa, tựa như hai thanh đoản kiếm.
Mạnh Tuyết Lý ánh mắt sáng rỡ: “Mau cho ta thử chút!”
Hóa ra là một binh khí có thể thay đổi hình dạng!
Mạnh Tuyết Lý lưu loát cởi áo khoác ngoài, vứt cho đệ tử. Đồng thời nhận lấy hai thanh đoản kiếm, chạm vào nhau, bắn ra tia lửa nhỏ, tiếng vang kéo dài, không khỏi cất cao giọng: “Thật là thần binh!”
Tễ Tiêu mỉm cười, nghĩ thầm thứ này còn có thể biến thành cái khác nữa, với sự thông minh của tiểu đạo lữ, sau khi tới tay chắc chắn sẽ biết.
Mạnh Tuyết Lý dậy lên hứng thú, cảm thấy trong viện không đủ rộng rãi, không thi triển được, cầm song kiếm nhảy lên mái nhà.
Tễ Tiêu bị dọa sợ hết hồn: “Chậm chút, coi chừng.”
Mạnh Tuyết Lý giống như không nghe thấy, bay nhảy giữa đầu cành cây và nóc nhà mái cong, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-xuat-han-son/4605110/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.