“Mạnh Tuyết Lý và Tiếu Đình Vân tiến vào Hàn Môn Thành”.
“Bọn họ vào Hanh Thông Tụ Nguyên, được mời lên lầu, hẳn là tới gặp Tiền Dự Chi.”
“Nội dung trò chuyện không rõ, Tiền Dự Chi tiễn bọn họ ra cửa, Tiếu Đình Vân ôm một chiếc hộp bạch ngọc, dài ba thước, không biết là thứ gì.”
….
Ba năm qua, đây là lần đầu tiên Mạnh Tuyết Lý rời khỏi Hàn Sơn. Chuyến đi này tuy chẳng khoa trương, nhưng cũng không tận lực ngụy trang, che dấu tung tích, đương nhiên rơi vào mắt người có tâm.
Bên trong Hàn Môn Thành xác thực an toàn, nhưng nhiều người phức tạp, lại có liên quan dây mơ rễ má với Hàn Sơn Kiếm Phái.
Mạnh Tuyết Lý và Tễ Tiêu có thể phát hiện khí tức nguy hiểm của cường giả, nhưng không đề phòng tai mắt thám tử tu vi thấp kém lẫn trong đám đông. Những người đó đã trải qua huấn luyện hà khắc, khi quan sát rất ung dung bình thản, thậm chí còn cẩn thận giữ khoảng cách với bọn họ.
Từ lúc hai người xuống núi, vô số tin tức được truyền ra, Từ Hàn Môn Thành đến phía sau Hàn Sơn, cuối cùng đến chỗ sâu nhất của sơn cốc vắng vẻ.
Sơn cốc tên là “Tĩnh Tư”, trong cốc tuyết trắng bao phủ, hoang vắng không tiếng động.
Trong núi dù vắng vẻ thế nào, luôn có tiếng gió thổi qua tán lá, suối chảy róc rách, côn trùng chim chóc kêu vang, nhưng ở đây thì khác, chẳng có gì cả, giống như hết thảy đều không có sức sống, bất động. Danh xứng với thực là nơi yên tĩnh nhất Hàn Sơn.
Năm ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-xuat-han-son/4605109/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.