Huyền Uyên tự tay đưa Sư Yển Tuyết vào trong dung nham, mở mắt trừng trừng nhìn lửa lớn nuốt mất một sợi tóc cuối cùng của hắn, chớp mắt đã hóa thành tro bụi. Thiêu hủy nguyên thần rốt cuộc có bao nhiêu đau đớn, ai cũng không biết, hắn đứng bên hồ hóa kiếm, nhìn nham thạch nóng chảy cuồn cuộn, nghe thấy một tiếng kiếm rít thảm thiết đau đớn, truyền khắp toàn bộ đại hoang.
Sắc trời không màu, sinh linh yêu ma quỷ quái hoang dã trong mười vạn dặm, hai tộc thần ma chém giết trong máu đều dừng binh khí linh bảo trong tay xuống. Vạn kiếm cùng thương xót, không ngừng vù vù, thần binh trước nay tâm ý tương thông với chủ nhân, thời khắc này tất cả mọi người đều nhận ra đau thương phẫn nộ của binh khí trong tay.
Mọi người của Thần Tộc đầi tiên là ngẩn người, đợi đến khi nhìn thấy sao thần rơi xuống phía chân trời, lúc này mới hiểu ra xảy ra chuyện gì. Chúng thần cùng xoay ngược binh khí trong tay, tay trái phủ lên vai phải cúi đầu hành một lễ nghi cao nhất của Thần Tộc. Chân trời truyền đến thanh âm trầm thấp xa xôi của Huyền Uyên Thiên Đế.
"Chúng thần ba trăm ba mươi cung của Tử Tiêu thần điện nghe lệnh, xoay ngược thần binh trong tay..."
"Tiễn đưa chủ nhân của thần binh thiên địa."
Phong Thính Lan đứng giữa trung tâm ngôi sao đại trận, gió cuốn huyền y bay phất phới, hắn chậm rãi vươn tay đè lên lồng ngực, vẻ mặt ngơ ngác nói: "Không đâu, A Tuyết sẽ không có chuyện, hắn vẫn đang đợi ta trở về mà."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-co-loi-noi/1480207/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.