Hôm sau Hương truyền đạt lại lời của mấy anh trai bên trường Nghệ thuật rằng họ thấy mời mình đi chơi hai lần không được, thấy toàn cho leo cây với từ chối khéo. Dù Hương đã cố giải thích rằng không phải mình cố ý để họ phải leo cây hay "từ chối khéo" mà là thực sự có lí do riêng, nhưng mấy anh không tin nên tự nói sẽ không "làm phiền các em" nữa.
Với tin tức này thì cả phòng không quá để ý vì ai hứng thú với ai cũng đều trao đổi info cả rồi, người không có hứng thú thì chẳng buồn tiếc nuối. Riêng Trà thì cho rằng đám con trai đã tìm được mối mới ngon hơn.
Buổi chiều sau khi ăn tối xong Diệp và Lâm chạy ra sân bóng chơi, mấy đứa còn lại thì đi nhập hội đá cầu.
Diệp và Lâm từng định mua áo đôi mặc cùng cho vui nhưng do không chọn được cái nào ưng ý nên mua luôn một bộ quần áo bóng đá, vừa rộng rãi vừa mát mẻ để mặc ở nhà. Đợt này đi học quân sự có xếp vào túi, không ngờ hôm nay có dịp mặc đúng mục đích sử dụng.
Trên sân lúc này ngoài Quân thì còn sáu người khác nữa, đáng lẽ ra là đủ quân số để đá đội hình bảy người nếu một tên trong số đó không bận việc vào cuối tuần không thể tham gia. Do việc Lâm gia nhập cũng chỉ là chân dự bị đề phòng nên cả ba đều nhất trí sẽ không đề cập việc Lâm là con gái, ấy thế mà sáu ông kia chẳng ai phát hiện ra, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-ban-trai-kho-khan-qua/3595775/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.