Tối hôm đó, Lâm mất ngủ thật. 
Nhưng mất ngủ không phải vì dăm ba cái chuyện tình ái, mà vì chuyện nghiệp quả luân hồi. 
Đây, để kể cho mà nghe. 
Nhắc chuyện đám "nô lệ của deadline đồ án" trường Kiến trúc gạ kèo thi đấu bóng đá với đám "cao to đen hôi" trường Thể thao là đã thấy không cân xứng. Nhưng thực chất, thành viên trong đội bóng của trường Thể thao lúc này chỉ là thành quả của việc gom nhặt mấy tên rơi rớt còn lại ở kí túc xá dịp hè, trong khi bên Kiến trúc là hàng tuyển từ năm trăm anh em sinh viên năm nhất trẻ khoẻ (chưa bị bệnh xương khớp) đam mê bộ môn bóng đá. 
Cãi vã đến từ mấy thằng nóng tính luôn khiến người ôn hoà như Lâm không hiểu nổi, chỉ biết không ai trong số hai người kia định nhận sai, mồm lúc nào cũng đinh ninh là mình đúng còn "thằng L kia mới là thằng sai", cay cú không có chỗ giải toả nên cái hiếu thắng trong tâm hồn khiến họ muốn vả mặt đối phương một cách tuyệt vọng. 
Nếu không vì giúp đỡ người mang năng lượng tích cực như Quân thì Lâm cũng không muốn lại gần cái thằng cọc tính kiêm "nguồn cơn của sự việc" kia, nữa là hỗ trợ hắn ta vả mặt đối thủ. Với Quân thì có vẻ như việc cậu ta giúp bạn bè là hiển nhiên, bạn nóng tính một chút thì vẫn là bạn mình, vả lại dù sao trận đấu cũng mang danh giao hữu nên không đến nỗi phải đi can ngăn. 
Nhưng ai mà lường được, hai tên đầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-ban-trai-kho-khan-qua/3595776/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.