Thông thường nếu một cô gái vô tình gặp một chàng trai tới lần thứ ba trong một bộ truyện tình cảm thì chàng trai đó hẳn phải là định mệnh của cô gái kia, hoặc ít nhiều cũng đóng vai trò gì đó quan trọng như là nam phụ, nam phụ 2, nam phụ 3 trong cái cốt truyện đầy éo le do tác giả cố tình thêm vào.
Nhưng với kinh nghiệm tình trường bằng không và cả tá lần mừng hụt của Lâm thì dù vô tình gặp một chàng trai tới lần thứ ba mươi thì đó vẫn không phải nam chính của cô, mà nam phụ 2 hay nam phụ 3 thì cũng không phải nốt vì vị trí nam chính vẫn còn trống. Điều đó khiến cô nhận ra mình vốn chẳng bao giờ là nữ chính dù tác giả đã cố khẳng định như vậy.
Thi thoảng Lâm cũng có cảm giác như đã gặp Hoàng ở đâu đó, nhưng chuyện người giống người không phải hiếm thấy, vả lại cách Hoàng xuất hiện cũng na ná vài người từng lướt qua trong đời Lâm như thể được cô dùng chung một filter màu hồng, chỉ khác là Hoàng ưu tú hơn hẳn đám loăng quăng kia ở một vài khía cạnh như: là tên ga lăng với cô nhất, vừa đẹp trai vừa cao ráo nhất, giọng hay nhất và sống mũi thẳng nhất và có đôi mắt ảo ma canada nhất và tiếp xúc da thịt với cô nhiều nhất ("tiếp xúc da thịt" ở đây là tóm cổ tay).
Do tình huống quen biết hơi sai sai nên để tránh mặt cậu ta mà mỗi lần tập trung điểm danh toàn bộ sinh viên cô đều phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-ban-trai-kho-khan-qua/3595770/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.