Trong không gian ảo hệ thống 3°
Nắm đấm tuy nhỏ nhưng lực phát ra lại không hề nhỏ tí nào. Cú đánh vừa xuất ra đối thủ đã ngã gục dưới đất
Kì lạ là "người này" xong khi ngã xuống liền vỡ ra thành những vạch vuông, biến thành số liệu rồi tan biến. Tình cảnh này lặp đi lặp lại đã hơn 2 tiếng.
"Hạ gục 10 Nọc cấp thấp kí chủ nhận được 3 điểm thể lực, 30 tích phân"
"Hạ gục 10 Nọc cấp thấp kí chủ nhận được 3 điểm thể lực, 30 tích phân"
Chỉ số hiện tại
Thể lực: 46
Tích phân: 740
Chưa đủ... Dạ Phàm vuốt ve miếng băng cá nhân dán trên má, dạo này do quá tập trung vào kĩ năng diễn xuất nên cậu đã quá bỏ bê thể lực của cơ thể này.
Cậu đã hỏi kĩ hệ thống xem còn có cách nào tăng thể lực nhang chóng ngoại trừ việc làm nhiệm vụ phó tuyến hay không.
Thật ra cũng không hẳn là vì vết thương trên mặt
Dạ Phàm nghĩ lại khoảnh khắc đó
Tần Viễn nhẹ nhàng chạm phớt lên má cậu một cách nâng niu
"Đừng để bản thân bị thương nữa" dừng 1 chút Tần Viễn ghé sát lỗ tai cậu "Nếu không tôi sẽ đau lòng đấy" •
Thình thịch... Thình thịch
Dạ Phàm dường như có thể nghe thấy lồng ngực cậu phát ra âm thanh nhịp đập rất lớn.
Khoảnh khắc ấy, thời gian giống như ngừng trôi, tất cả những thứ khác đều là dư thừa. Chỉ còn lại 2 tâm hồn đồng điệu.
Dạ Phàm sực nhớ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-ban-tro-thanh-nguoi-noi-tieng/3680156/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.