GẶP NHÀ BÁO KHÁNH VÂN BÊN DÒNG SUỐISAEM.
Từkhu chiến D2 anh em chúng tôi trở lại căn cứ F bộ bên dòng suối Saem. Đơn vịtrinh sát chốt ở phía đông F bộ bên kia suối. Khi chúng tôi về, cả C trinh sátchỉ còn mấy anh em bị bệnh ở nhà, nhiều nhất là bệnh đau lưng (thực chất làthoát vị đĩa đệm cột sống),còn lại đã đi phối thuộc ở các E trong toàn sưđoàn.
Buổichiều họp giao ban ở BTM sư đoàn tôi thấy một người lạ và hỏi anh Cho thông tinF thì được biết người ấy là nhà báo Khánh Vân, công tác tại Báo QĐND. Sau giờcơm chiều đang ngồi nói chuyện với mấy anh em thì thấy ông xoắn quần lội suối đểqua đơn vị.
Chúngtôi chưa kịp chào ông, thì ông đã lên tiếng trước: Chào anh em trinh sát.
ChàoThủ trưởng… tôi thay mặt anh em đáp lại (lúc đó ông là Trung tá).
Ôngrút trong túi áo ra gói Tam Đảo và mời anh em. Tôi mời ông vào nhà BCH nhưng ôngbảo ngồi đây nói chuyện với anh em cho vui. Ông hỏi thăm từng người về quêquán, nhập ngũ năm nào, tình hình vợ con (có đứa nào có vợ đâu mà có con) ngườiyêu (yêu người khác rồi)… tình hình thư nhà.
Ôngcó khiếu nói chuyện rất hay và rất nghệ sĩ nhưng rất sâu sắc…
Đếntối, tôi mời ông vào BCH vì bên ngoài rất nhiều muỗi.
Bướcvào hầm ông đưa cho tôi gói trà bọc trong giấy báo, tôi nhờ anh nuôi pha trà vàchúng tôi ngồi tâm sự…
Ôngbằng tuổi mẹ tôi (sinh 1927)… (chừng này tuổi mà còn lặn lội chiến trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-cua-mot-nguoi-linh-trinh-sat-su-307/1930826/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.