Lục Giang Hà nói: “Chẳng phải ta đã nói rồi sao, thứ này phải dùng Vô Căn Thánh Hỏa rèn luyện, phải luyện hóa vỏ đá bên ngoài mới có thể trở thành ma đao chân chính.”
Sở Hưu cau mày nói: “Nhưng Vô Căn Thánh Hỏa bị phong ấn trên đỉnh của Côn Luân Ma Giáo, bị Tu Bồ Đề Thiền Viện bố trí Lục Đạo Phù Đồ Vãng Sinh Đại Trận phong tỏa. Một khi ta leo lên Côn Luân Sơn sẽ bị toàn bộ võ lâm chính đạo vây công.
Đừng nói là ta, cho dù là Dạ Thiều Nam cũng không đỡ nổi.”
Đối với giang hồ hiện tại, Côn Luân Ma Giáo là một cấm kỵ.
Tuy thực lực của Dạ Thiều Nam đã rất mạnh, đệ nhất nhân trong Ma đạo đương thời, dưới tay hắn còn hàng loạt trợ thủ trong nhánh Minh Ma.
Nhưng cho dù có thực lực như vậy, Dạ Thiều Nam vẫn không dám chiếm lấy Tây Côn Luân.
Trên giang hồ có ai muốn thấy một Côn Luân Ma Giáo thứ hai, đến lúc đó cho dù là lão thiên sư luôn dưỡng lão trong Thiên Sư Phủ cũng sẽ liều mạng, không biết Phong Vân Kiếm Trủng sẽ lôi từ trong mộ ra những thủ đoạn khủng khiếp nào.
Có thể nói, nếu có người định lên Tây Côn Luân, vậy tức là hắn định đối địch với toàn bộ giang hồ.
Cầm thanh đao đá, Sở Hưu vuốt cằm nói: “Theo như lời ngươi nói thì thực chất thanh đao đá này chỉ là phôi đao mà thôi, cần tinh luyện rồi mới sử dụng được.
Ta có quen biết đại sư luyện khí Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3720051/chuong-1311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.