Chính đạo và Ma đạo đều hoảng hốt trốn ra khỏi Nguyên Thủy Ma Quật, nhưng lần này đã không ai còn sức gây sự với Sở Hưu.
Một số võ giả Chính đạo tốc độ hơi chậm cũng bị mai táng trong Nguyên Thủy Ma Quật.
Uy lực của thiên địa, sức người nào đỡ nổi.
Nhưng lúc này mọi người còn phát hiện có một nhóm người cũng trốn ra được, bọn họ chính là đám người Tư Vô Nhai và Viên Quảng bị nhốt trong đầm lầy.
Đầm lầy đó là một nhánh của long mạch ma long, khi Dạ Thiều Nam xuất đao làm trọng thương long mạch, long mạch bèn tự động hấp thu lực lượng của phân nhánh, cho nên lực lượng phong tỏa của đầm lầy cũng yếu bớt.
Đợi sau khi liên minh sụp đổ triệt để, lực lượng trói buộc bọn họ hoàn toàn biến mất, bọn họ cũng được tự do.
Đám người trong Chính đạo thấy sư tổ nhà mình tám trăm năm trước xuất hiện ở đây, đương nhiên vui mừng không thôi, nhưng bầu không khí bên phía Ma đạo lại không được hòa hợp như vậy.
Đám người Tư Vô Nhai nhìn Sở Hưu bằng ánh mắt bất thiện, trước đó rõ ràng bọn họ có cơ hội ra ngoài, kết quả tiểu bối Ma đạo này không thả bọn họ ra, còn lên giọng ngông nghênh.
Nếu không phải Nguyên Thủy Ma Quật có chuyện bất ngờ, có lẽ cả đời này họ cũng không ra được.
Nhưng đám người Tư Vô Nhai lại không phát tác.
Khi bị nhốt trong Nguyên Thủy Ma Quật, đúng là đầu óc bọn họ thiếu minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3720050/chuong-1310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.